Trong cơn mơ màng, Bách Lý Hùng Phong tưởng chừng như có một cánh chim bay thẳng về đến Vạn Câu động, tha thiết cất tiếng gọi :
- Sư phụ...
Nhưng không nghe thấy tiếng sư phụ trả lời, chàng cảm thấy lòng se thắt, quỳ xuống trước mặt sư phụ.
Không Không đại sư quát :
- Bách Lý Hùng Phong, tên súc sinh vô sỉ ngươi sao có thể là đồ đệ của ta được, hãy cút đi...
Chàng ôm sư phụ khóc gào :
- Sư phụ, đồ nhi chỉ mong gặp mặt mẫu thân một lần sau cuối, rồi đồ nhi sẽ tự sát ngay!
Sư phụ lặng thinh. Chàng hết lời van vỉ, bỗng phát hiện là sư phụ đã chết rồi.
Chàng như bị sét đánh, toàn thân tê dại. Thốt nhiên, chàng cảm thấy như bối tâm bị đánh một chưởng, mở bừng mắt, phát hiện ra mình đang ở trong linh đường và một số người áo trắng quỳ khóc sụt sùi, trước mắt Thái Ất Chân Quân đang trừng mắt giận dữ. Té ra ông già giả mù.
Bách Lý Hùng Phong vốn đã bị Thái Ất Chân Quân điểm vào tử huyệt, nhưng chỉ phong bế chứ không điểm phá, lực đạo vừa vặn chuẩn xác nên chàng không bị nội thương mà chỉ bị bế khí mà thôi.
Và chàng bị lãnh trọn một cái tát tai này lửa của Thái Ất Chân Quân, đến giờ một bên má còn bị sưng húp.
Trong cơn phẫn nộ và bất phục, chàng thật muốn đứng bật dậy đánh ngã lão đạo sĩ giả mù kia, hỏa tốc rời khỏi chốn thương tâm này.
Song chàng lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096127/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.