Mặt chàng co thắt dữ dội, đau khổ rên lên :
- Ta còn là con người nữa không?
Cánh tay run lên lẩy bẩy khiến chiếc khăn rơi xuống đất. Một nỗi đau khổ ghê gớm giằng xé con tim, chàng vò đầu bứt tóc lẩm bẩm :
- Ta phải làm sao đây? Ta phải làm sao đây?
Lúc này, chàng thật muốn đâm đầu vào vách chết cho rảnh nợ. Song chàng có thể làm như vậy chăng?
“Ta không thể làm như vậy được!”
Đôi mày chàng chau chặt, giọng đau đớn :
- Nhưng... nhưng ta biết phải làm sao đây?
Đầu óc chàng như muốn vỡ tung, chàng vụt nhảy dựng lên, thất thanh gào thét :
- Ta không phải là người, ta là súc vật!
Tiếng gào thét vang vọng, Kiều Thiên Y giật mình tỉnh giấc. Nàng chưa mở mắt ra đã dẩu môi nói :
- Ai đã làm ồn thế này?
Bách Lý Hùng Phong giật mình quay lại, thấy làn mi rậm của nàng khẽ chơm chớp, đang sắp sửa mở ra. Chàng hốt hoảng, vội nói :
- Thiên Y, nàng đừng mở mắt ra.
Kiều Thiên Y ngạc nhiên mở bừng mắt, vừa trông thấy bộ dạng của Bách Lý Hùng Phong.
- Á...
Nàng cất tiếng kêu hốt hoảng, vội lại nhắm nghiền mắt, tim đập thình thịch cơ hồ muốn vọt ra khỏi lồng ngực. Nàng luống cuống kéo áo cuộn vào người như muốn vỗ về đôi nhũ hoa đang kinh hoàng run rẩy.
Bách Lý Hùng Phong vội quay đi, lắp bắp nói :
- Nàng... nàng đừng sợ, ta không nhìn nàng đâu...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096121/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.