Vũ Văn Mộng xô Bách Lý Hùng Phong ra phía sau thần án, trở tay tuốt kiếm ra, mặc dù nghe thấy phía sau có tiếng động kỳ lạ, song nàng không điếm xỉa tới, cầm chặt thanh trường kiếm trong tay, tay trái hộ ngực, đứng trước thần án, đề phòng Độc Thần và Bất Lão Thần Tiên xáp lại gần.
Độc Thần buông một chuỗi cười hăng hắc :
- Vũ Văn đại tiểu thư còn định chạy đi đâu nữa?
Lữ Vi Hóa kéo tay Độc Thần nói :
- Lão Độc, hãy tránh sang bên, để lão phu nói chuyện với Mộng cô nương.
Gương mặt lão hồng hào như trẻ con, tươi cười chầm chậm tiến tới nói :
- Mộng cô nương đừng sợ, lão phu cam đoan không làm hại cô nương đâu, miễn là cô nương giao Bách Lý Hùng Phong ra đây...
Vũ Văn Mộng trông thấy bộ mặt tươi cười như hoa nở của Lữ Vi Hóa, lòng thầm cảnh giác, trong óc hiện lên cảnh Lương Long chết dưới tay lão ta trước Thiên Tâm trang.
Nàng gắng giọng quát :
- Lữ Vi Hóa, lão không sợ mười ba món cực hình của Thiên Tâm giáo ư?
Độc Thần cười nham hiểm :
- Bọn lão phu bội phản Thiên Tâm giáo, tất nhiên là đã có cách thoát được họ rồi.
Lữ Vi Hóa sấn tới hai bước nói :
- Lão phu chính vì sợ thủ đoạn quá độc ác của lệnh tôn, nên mới khẩn cầu Vũ Văn cô nương ra tay cứu giúp.
Vũ Văn Mộng chĩa thẳng mũi kiếm về phía Lữ Vi Hóa, quát :
- Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/3096090/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.