Mặt trời đã lặn xuống non tây, những tia nắng vàng vẫn còn quyến luyến nhuộm đỏ nơi cuối trời, mặt đất ra chiều mệt mỏi dưới ánh hoàng hôn nhàn nhạt.
Vũ Văn Thù đăm mắt nhìn vào bóng dáng uy nghi ngạo nghễ của Bách Lý Hùng Phong, lòng chợt nảy sinh một niềm cảm xúc kỳ dị.
Bách Lý Hùng Phong trầm ngâm một hồi bỗng cười phá lên :
- Lòng vòng suốt cả ngày trời, cuối cùng vẫn chạm mặt với giáo đồ Thiên Tâm giáo.
Vũ Văn Thù tức giận :
- Các hạ dám sỉ nhục Thiên Tâm giáo một tiếng, bổn Thái tử hôm nay phải giết chết ngươi cho bằng được.
Bách Lý Hùng Phong cười khẩy :
- Tiểu tử cuồng ngạo quá! Đại danh của Bạch Đà sơn chủ Vũ Văn Thiên làm khiếp đởm thiên hạ nhưng dẫu sao ông ấy cũng còn kém văn hóa, sự giáo dục đối với tiểu bối hãy còn thiếu...
Vũ Văn Mộng bỗng nghiêm giọng xen lời :
- Hãy thận trọng lời nói một chút, không được xúc phạm đến gia phụ.
Vũ Văn Thù buông tiếng cười khẩy :
- Có lẽ y muốn nếm mùi mười tám loại độc hình của bổn giáo, sau khi bị tàn phế mới biết bổn giáo không bao giờ chịu để ai sỉ nhục cả.
Vũ Văn Mộng nạt :
- Vũ Văn Thù ngươi dám lắm lời hả?
Vũ Văn Thù không dám cãi lại, nói :
- Mẹ bảo tiểu đệ đến đón tỷ tỷ, dặn trước cuối tháng này nhất định tỷ tỷ phải trở về Bạch Đà sơn.
- Ta không quên ngày mừng thọ của cha đâu, đến lúc ấy tự ta sẽ trở về.
- Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/141140/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.