Trời hưng hửng sáng, từng cụm mây vàng lững lờ trôi trên nền trời xanh thẫm. Bình minh chưa ló dạng, không khí trong mát dị thường.
Bãi sa mạc mênh mang trải rộng dưới trời xanh, dấu tích của trận bão đêm qua chỉ là những mô cát mà thôi.
Bãi sa mạc tĩnh lặng, những áng mây vàng nhạt dần, tận cuối chân trời bừng lên triệu tia nắng ấm...
Thình lình, sau một mô cát vang lên tiếng khóc trẻ con, phá tan bầu không khí tĩnh mịch buổi hoàng hôn trên sa mạc.
Mô cát động đậy, một cánh tay run rẩy từ trong ấy thò ra.
Đó là một cánh tay đầy vết máu, thon thả mượt mà như ngọc chuốt.
Quan Mộng Bình mồ hôi đầm đìa, mặt mày dính đầy cát, vùng vẫy ngồi dậy.
Bên cạnh nàng là con hắc mã nằm thẳng đơ. Trận bão ác liệt đêm qua đã cướp đi tính mạng của con ngựa trung thành đã từng theo Bách Lý Cư qua hàng vạn dặm đường.
Khi nó ngã quỵ, Quan Mộng Bình bị hất xuống, thời may lại rơi ngay chỗ lõm dưới bụng ngựa cho nên mới thoát chết trong cơn bão khủng khiếp.
Tóc nàng rối bời, óng ả rủ xuống bờ vai, một số lòa xòa trước trán, song nàng không có thời gian để sửa lại.
Lúc gần sáng nàng bị cơn đau kéo ra khỏi cơn ngất xỉu và đã sinh ra một đứa con trai.
Nàng xé váy bọc lại, dùng răng cắn đứt cuống rốn sau đó ôm vào lòng cho bú.
Mọi đớn đau dường như đã qua đi, nhìn đứa bé nhắm mắt vùi đầu vào ngực, nàng cảm thấy mãn nguyện hơn bao giờ hết.
Nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phong-sa/141132/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.