Chương trước
Chương sau
Edit: Kiri

Hôm sau, Thanh Hoan uyển.

Chiến Thập Thất chơi đùa mất dạng cả ngày, cuối cùng cũng bị Lãnh Hạ túm được lôi vào phòng.

Chiến Bắc Liệt ở bên cạnh vui vẻ tựa vào thành giường, vắt chéo chân, bày ra bộ dáng xem kịch vui, nét mặt có chút hả hê.

Tư thế này lập tức khiến Chiến Thập Thất cảnh giác, nghi hoặc nhìn Chiến Bắc Liệt.

Không đợi nó suy nghĩ gì, Lãnh Hạ đã ấn nó ngồi vào ghế, nhìn thẳng vào mắt nó rồi nói: “Thập Thất.”

Mỗ tiểu hài tử lập tức biết đại sự không ổn, nhanh chóng thể thiện sự ngoan ngoãn, cười tủm tỉm nói: “Dạ, mẹ.”

Thái độ hợp tác như vậy, Lãnh Hạ rất hài lòng.

Nàng suy nghĩ một lát để tìm từ ngữ rồi nhìn chằm chằm tiểu ưng mâu đen lấy kia, khiêu mi hỏi: “Nói cho mẹ sao con biết….. Tiểu thúc và tiểu thẩm… à…. ừm….. ngủ cùng giường, Tiểu Tiêm sẽ có đệ đệ muội muội?”

Vấn đề này, rất nghiêm trọng!

Lãnh Hạ suy nghĩ rất lâu rồi quyết định hỏi thẳng nó.

Chiến Thập Thất nuốt nước miếng một cái, chớp chớp mắt nhìn mẹ.

Chiến Bắc Liệt càng vui vẻ, ưng mâu cong thành hình trăng khuyết, lửa cháy đổ thêm dầu: “Chậc chậc chậc, Thập Thất của chúng ta mới ba tuổi rưỡi a, vô sự tự thông, lợi hại!”

Mỗ tiểu hài tử quay sang lườm hắn, mỗ Chiến thần cũng trừng lại.

“Khụ!”

Lãnh Hạ ho khan một tiếng, một lớn một nhỏ lập tức thành thật.

Không hẹn mà hai người cùng quay đầu sang một bên.

Chiến Thập Thất tiếp tục chớp chớp mắt, vô tội nhìn mẹ, bộ dáng vừa hồn nhiên vừa đáng yêu.

Đáng tiếc, bộ dáng này có thể mê hoặc người khác, cũng không thể mê hoặc được mẹ ruột, Lãnh Hạ rất hiểu tiểu ác ma này, xoa xoa đầu nó rồi nghiêm túc nói: “Thẳng thắn sẽ được khoan hồng.”

Chiến Bắc Liệt thần thanh khí sảng duỗi người, đang bước xuống giường, chuẩn bị lại gần để xem thằng nhóc diễn kịch……

Thẳng thắn thì thẳng thắn, nhưng nhất định không được khoan hồng.

Bên này đang toe toét thì chợt nghe mỗ tiểu hài tử cực kỳ vô tội nói: “Có một gian phòng trong Vọng Thu biệt trang, dưới phòng có một ám cách, trong ám cách có rất nhiều tranh liên hoàn, trong đó có kẹp thêm một quyển sách nhỏ kỳ quái.”

Rầm!

Đại Tần Chiến thần lảo đảo, ngã lăn xuống giường.

Hắn nhanh chóng đứng dậy, đập vào mắt là hai khuôn mặt, một giống y hệt hắn ngày nhỏ, nét mặt cũng hả hê giống hắn vừa nãy như đúc.

Chết tiệt, giống nhau như đúc!

Một khuôn mặt khác thì vô cùng tuyệt mỹ nhưng giờ phút này đã đen hoàn toàn, ngập đầy sát khí.

Quyển sách nhỏ kia là gì thì ba người đều hiểu, nhất là Đại Tần Chiến thần, đã từng vì quyển đông cung đồ chết tiệt kia mà cắn góc chăn suốt một đêm.

Hắn vội vàng giải thích: “Tức phụ, nàng nghe ta giải thích!”

“Mẹ ơi!” Còn chưa kịp giải thích, mỗ tiểu hài tử kia đã hồn nhiên lên tiếng: “Quyển sách kia thật thần kỳ, có thể là một nam một nữ, một nam một nam, một nữ một nữ, còn có thể là rất nhiều nam nữ………”

Mỗi lần nó nói, mặt Lãnh Hạ lại đen thêm một phần, sát khí lại đậm thêm một phần!

Cũng như vậy, chân Chiến Bắc Liệt lại run lên một chút, tóc gáy lại dựng lên một sợi.

Chiến Thập Thất vẫn tiếp tục: “Có thể ở trên giường, ở trên bàn, ở trên sàn nhà, ở thư phòng, ở phòng tắm, ở hoa viên……”

Lãnh Hạ âm trầm nghiến răng nghiến lợi: “Hảo dạng, Đại Tần Chiến thần năm tuổi xem đông cung đồ, còn làm con trai ba tuổi đã bắt đầu xem!”

Chiến Bắc Liệt lắp bắp lui về phía sau: “Không không không không…..”

Chiến Thập Thất tiếp tục kể: “Còn có thể một trên một dưới, một trái một phải, một quỳ một nằm……….”

Lãnh Hạ đi tới trước mặt Chiến Bắc Liệt, ngọc thủ túm lấy vạt áo hắn, bước về phía cửa, trong ánh mắt lén lút của con trai, đẩy hắn ra ngoài.

Rầm!

Đóng cửa.

Đại Tần Chiến thần vô cùng buồn bực, cúi đầu nhìn cửa phòng đã đóng chặt, tội nghiệp nhìn.

Kẹt…….

Bỗng nhiên, cửa phòng lại mở ra, hắn lập tức mở miệng: “Tức phụ….”

Một bóng người nho nhỏ bay ra, lao thẳng vào lòng hắn.

Rầm!

Cửa phòng vô tình đóng lại.

Đại Tần Chiến thần chép chép miệng, hai mắt từ từ nhìn xuống thằng nhóc đang buồn bực giống mình ở trong lòng, cười gằn: “Thập Thất a…….”

Ngữ điệu này rất trầm bổng làm Chiến Thập Thất cảm thấy không ổn!

Đang muốn thi triển khinh công chạy đi thì chợt thấy không nhúc nhích được…….

Đại Tần Chiến thần cười tủm tỉm, túm lấy cái chân ngắn của ai đó đang muốn chạy, ôm lấy nó rồi đi về phía xa.

Hai cha con ta, đã rất lâu……..

Chưa nghiên cứu ý nghĩa của cuộc sống này!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.