Chương trước
Chương sau
Chương 711
Cố Thanh Hy nhớ ông ấy. Trong thôn ông ấy nổi tiếng là sủng thê vô độ, thê tử ông ấy nói đông, ông ấy không bao giờ dám hướng tây, ngày thường hầu hạ thê tử chu đáo như hầu hạ hoàng đế.
Đặc biệt là sau khi thê tử mang thai, ông ây càng săn sóc và chu đáo hơn, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ ngã.
“Đúng vậy, thúc đi săn đêm ạ?”, Cố Thanh Hy mỉm cười nhìn thoáng qua đống gà rừng, thỏ rừng, đại bàng vân vân sau lưng ông ấy.
“Dạo này thê tử của ta ăn không ngon miệng, ta nhân lúc nàng ấy ngủ bèn đi bắt vài con gà rừng về, để xem nàng ấy có ăn nhiều hơn không. Cháu cũng biết nàng ấy đang mang thai, cần bồi bổ mà”.
Ngưu thúc đỏ mặt, hơi mất tự nhiên sờ lên gáy mình, bỗng nhiên ông ấy nghĩ tới điều gì đó, bèn đưa hai con gà rừng cho Cố Thanh Hy.
“Tộc trưởng, hai con này cho cháu, cháu cũng bồi bổ đi”.
“Ta không cần đâu, thúc cho thê tử mình ăn đi. Có điều, nếu ta nhớ không lầm thì thê tử của thúc đã hơn chín tháng rồi đúng không? Thím ấy sắp đủ tháng rồi, ngày nào thúc cũng bồi bổ đủ thứ cho thím ấy, đến lúc sinh con thím ấy sẽ rất mệt, ăn điều độ lại vẫn hơn”.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Ngưu thúc lập tức cứng đờ, khuôn mặt ngại ngùng tràn đầy buồn rầu và bi thương.
“Hình như ta nói sai rồi. Ngưu thúc, tình cảm giữa thúc và Ngưu thẩm tốt như vậy, thúc còn rất săn sóc cho thím ấy, con của thúc nhất định sẽ bình an ra đời, lớn lên khoẻ mạnh, thúc đừng để ý những lời ta vừa nói”.
Ngưu thúc cười gượng, vội đáp: “Không không không, không liên quan tới tộc trưởng. Tộc trưởng nói đúng, Bách Thảo trưởng lão cũng đã khuyên ta nhiều lần rằng không được bồi bổ quá mức, nếu không sẽ rất khó sinh đứa trẻ ra, ta biết tộc trưởng muốn tốt cho ta thôi”.
“Vậy thúc đang lo lắng điều gì?”
“Sắp đến mười lăm rồi, không biết…”, vừa nhắc tới mười lăm, Ngưu thúc không kìm được run rẩy, không muốn nói quá nhiều.
Đúng lúc này Ngưu thẩm đi ra ngoài với cái bụng lớn, gọi: “Đại Ngưu, chàng lại đi săn đêm đúng không, cả tối nay không thấy chàng đâu cả. Ơ, A Hy, sao cháu dậy sớm thế, có phải do tên ngốc Đại Ngưu này lại làm phiền cháu không?”
“Tức phụ, không phải ta đã dặn nàng ở nhà nghỉ ngơi à, sao nàng lại đi ra ngoài thế, lỡ như bị thương thì phải làm sao bây giờ? Nào, để ta đỡ nàng”.
“Chàng nằm mơ đi, ngày nào ta cũng ở nhà ăn với ngủ, chàng muốn ta khó sinh sao?”
“Suỵt suỵt suỵt, nàng đừng nói những lời xui xẻo này, con của chúng ta nhất định sẽ bình an ra đời”.
Cố Thanh Hy cong môi mỉm cười.
Mặc dù họ chỉ là một cặp phu thê bình thường trong thôn, nhưng tình cảm của họ sâu đậm, nhìn nhau bằng ánh mắt trìu mến khiến người ta phải hâm mộ.
“A Hy, Ngưu thúc nhà cháu thích tự hành hạ mình nên mới bắt nhiều gà rừng và thỏ rừng như vậy đấy. Chúng ta cũng ăn không hết, cháu lấy về bồi bổ cho mình đi”.
Phu thê Ngưu thúc quá nhiệt tình, Cố Thanh Hy không từ chối được, đành phải nhận lấy.
“Đúng rồi, Ngưu thúc, sao ta lại có cảm giác trong thôn có vẻ ít người hơn nhỉ?”
“À… Chuyện này…”, Đại Ngưu hoảng sợ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.