Chương trước
Chương sau
Chương 686
Đoá hoa tường vi kia mọc bên vách đá, tuy Long Châu không lớn nhưng đoá hoa rất yếu, nơi này lại có gió thổi, lỡ như thật sự bị thổi rơi xuống dưới đáy Biển Máu, dù họ có làm thế nào cũng không thể tìm được.
Lan kỳ chủ biến sắc, hoá thành một cơn gió lao tới cướp đoạt.
Cố Thanh Hy cười khẩy, bắn một thanh ám khí ra.
Ám khí kia là một thanh phi tiêu ba cánh, tốc độ vừa nhanh vừa chính xác, bay thẳng tới các huyệt vị trí mạng trên người ông ta.
Lan kỳ chủ buộc lòng phải xoay người né tránh những thanh ám khí kia.
“Vèo…”
Trong đó có một thanh ám khí bắn vào hoa tường vi. Hoa tường vi bị đứt hai cánh, vốn đã chập chờn trong gió càng thêm mỏng manh.
Lan kỳ chủ nổi giận: “Cô điên rồi sao? Lỡ như rơi xuống thì phải làm sao bây giờ?”
“Rơi thì rơi thôi, dù sao thì vẫn còn nhiều viên Long Châu khác, nếu không đi tìm sẽ hết đấy”.
“Đầu óc cô có bệnh à?”
“Ông bị bệnh à?”
“…”
Cố Thanh Hy mỉm cười, tiếp tục nói: “Có lẽ ta không đánh lại ông, nhưng chắc hẳn ông cũng đã được chứng kiến ám khí của ta rồi. Ta muốn phá huỷ Long Châu thì rất nhẹ nhàng”.
“Cô muốn sao?”
“Dễ thôi, vừa rồi ông khôi phục võ công như thế nào thì giúp Dịch Thần Phi khôi phục luôn đi”.
“Không thể nào”.
“Nếu ông đã không muốn thỏa hiệp, vậy thì ta chỉ có thể hủy đi Long Châu, dù sao cũng phải chết, có một viên Long Châu chôn cùng cũng không tệ”.
Nói xong, ám khí của Cố Thanh Hy lại nhắm ngay hoa tường vi.
Sắc mặt Lan Kỳ chủ đại biến.
Nữ nhân này ra bài không theo lẽ thường, lỡ như nàng ta thật sự khiến Long Châu trên hoa tường vi rơi xuống biển máu thì ông ta không biết làm cách nào để bù đắp tổn thất.
Dù Dịch Thần Phi biết chắc Cố Thanh Hy sẽ không đánh Long Châu rơi xuống biển máu, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy ớn lạnh.
“Những quả màu đỏ như lửa này có công hiệu chữa thương, chỉ cần ăn mấy quả thì có thể khôi phục, cô cứ ăn quả cô vừa cầm trong tay là được”.
“Sao ông biết loại trái cây này có thể chữa thương?”
“Cố Thanh Hy, ta khuyên cô chớ có hỏi quá nhiều!”
Sao ông ta có thể nói cho Cố Thanh Hy biết là mình đã đói bụng nhiều ngày, vì quá đói khát nên mới hái trái cây ăn lót dạ, nào ngờ đánh bậy đánh bạ lại khôi phục được võ công.
Cố Thanh Hy nhìn ông ta bằng ánh mắt sâu xa, rồi nhếch miệng cười, lau lau trái cây trong tay, vừa đưa cho Dịch Thần Phi vừa cảnh giác nhìn Lan kỳ chủ.
Lan kỳ chủ nói: “Ta đã trả lời câu hỏi của cô, bây giờ có thể đưa Long Châu lại cho ta rồi chứ?”
“Đương nhiên là không, ai nói ta chỉ có một câu hỏi”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.