Dù chết cũng không có ai ra mặt cho bọn họ, đúng là đối tượng tốt nhất để ra tay.
Cố Thanh Hy tìm một nơi thoải mái ngồi xuống, lười nhác bắt chéo chân, không thèm quan tâm chỉ vào Diệp Phong: “Các ngươi lại lầm to, hắn chính là người của ma chủ”.
“Nha đầu thối, ngươi tưởng bọn ta là kẻ ngu hả?”, Triệu Chấn tức giận nói.
“Trời đất chứng giám, ta nào dám trêu đùa gì các ngươi, chỉ là Diệp Phong có vẻ ngoài tuấn tú, ma chủ có một vài sở thích kỳ lạ nên vừa mắt Diệp Phong, ta cũng đâu có cách nào”.
Từ tam nương nhìn về phía Triệu Chấn và Âm Đại Quỷ, khó hiểu nói: “Ma chủ có sở thích lạ ư? Hình như chưa nghe bao giờ”.
Cố Thanh Hy nghiêm giọng sửa lại cho đúng: “Tại sao lại không, thượng bất chính hạ tắc loạn, người nhìn xem đám thuộc hạ của ma chủ kia, Lan kỳ chủ, Mẫu Đơn kỳ chủ, Thược Dược kỳ chủ, cả một đám đều có sở thích đó mà? Người ta là ma chủ, vẫn phải giữ chút thể diện mà, ta hiểu ma chủ”.
Ánh mắt Diệp Phong đầy buồn bã.
Tuy biết Cố Thanh Hy muốn cứu mình nên mới há miệng nói bậy, thế nhưng lòng hắn ta vẫn đau như dao cắt.
Cố Thanh Hy nói có đầu có đuôi, còn nói liên tục cả tràng dài, thất quỷ Âm Sơn không khỏi xao động.
“Thế nên nhé, các ngươi xem Lan kỳ chủ là bằng hữu, nhưng hắn chưa chắc đã thế đâu, các ngươi bị ông ta mang đi bán còn giúp ông ta đếm tiền. Ông ta chỉ mong các ngươi mau chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293190/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.