Cố Thanh Hy nhìn lướt qua xung quanh, sau khi thấy không có ai mới nhỏ giọng nói: “Tối mai chúng ta sẽ ra tay, cụ thể lẻn vào cứu người như thế nào thì ta đã sắp xếp xong xuôi rồi”.
“Tối mai? Mai không phải ngày đại hôn của cô với chiến thần sao? Đầu đường cuối ngõ đều truyền tin nhau, đại thần văn võ cả triều đều biết. Nếu cô không đi, chiến thần sẽ bỏ qua cho cô à?”
Vừa nhắc tới hai chữ đại hôn, Cố Thanh Hy lại bắt đầu đau đầu.
Điều đau đầu hơn là không biết Dạ Mặc Uyên nổi điên gì mà lại gióng trống mở cờ tổ chức hôn lễ này.
Đừng nói là đế đô, cả thiên hạ đều biết.
Nàng bực bội đáp: “Ta tự có cách thoát khỏi Ma tộc, các ngươi đừng quan tâm tên cùi bắp đó”.
“Cùi bắp?”
Diệp Phong và Tiêu Vũ Hiên không biết từ này có nghĩa là gì.
Cố Thanh Hy thường nói những từ ngữ mà họ không hiểu.
Tiêu Vũ Hiên lắc đầu, là người đầu tiên không đồng ý: “Chiến thần không dễ lừa đâu. Vào ngày đại hôn, cô lại chạy tới Ma tộc cứu người vì nam nhân khác. Chậc chậc, ta sợ cô còn chưa cứu được người thì đã làm liên luỵ tới cái mạng của mình trước”.
Cố Thanh Hy trợn mắt: “Ngươi yên tâm, ta không chỉ không làm liên luỵ tới mạng sống của mình mà còn làm Dạ Mặc Uyên phải ngoan ngoãn để ta đi, ngươi không cần lo xa”.
“Nếu thật sự là vậy, cô nói xem cô sẽ làm sao để xuất hiện trong đêm tân hôn?”
“Nói ra sẽ mất linh”.
Tiêu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293165/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.