Giang Húc đang định nói chuyện, Cố Thanh Hy đã nháy mắt, Dịch Thần Phi lập tức hiểu ý, điểm á huyệt của hắn ta, đổi quần áo của hắn ta với Diệp Phong.
Cố Thanh Hy cười hờ hững: “Yên tâm, nếu ngươi biểu hiện tốt, có lẽ Lan kỳ chủ sẽ sủng ái ngươi, rồi ngươi sẽ không cần phải ghen tị với Diệp Phong nữa, lẽ ra ngươi nên thấy vinh hạnh mới đúng”.
Giang Húc ưm ưm nói gì đó, lại không thể phát ra chút âm thanh, chỉ có thể nhìn Cố Thanh Hy và Dịch Thần Phi với ánh mắt cầu xin.
Lan kỳ chủ là dạng người gì, hắn ta hiểu rất rõ, hắn ta không muốn… Không muốn trở thành người hầu hạ ông ta.
Nghĩ tới vận mệnh của mình sau khi trở thành người hầu hạ ông ta, cả người Giang Húc run rẩy, vấn đề là Cố Thanh Hy và Dịch Thần Phi hoàn toàn không nương tay chút nào, sau khi đỡ Diệp Phong đang say bí tỉ ra sau bình phong thì để lại một câu: “Yên tâm, tối nay ngươi cứ hưởng thụ cho đã, ta bảo đảm trước khi Lan kỳ chủ sủng hạnh ngươi, động tĩnh bọn ta gây ra sẽ không đánh động đến ông ta”.
Nói xong, ba người nhanh chóng biến mất sau bình phong.
Cửa tháp đã mở ra, một kỳ thủ lớn tuổi bước vào, ông ta vẫy tay một cái, lập tức có người nâng hắn ta lên, đưa đến núi chính.
Giang Húc nháy mắt nhướng mày, muốn nhắc nhở ông ta, vấn đề là người ta chẳng thèm để ý tới hắn ta, chỉ máy móc bảo người hầu mang hắn ta đi.
Tòa tháp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293078/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.