Lạc kỳ thủ gọi: “Huynh đệ, đã đến rồi thì vui vẻ chơi xúc xắc nào, sau vài ván chúng ta cũng thân nhau hơn”.
Dịch Thần Phi bước tới, mỉm cười nói: “Được”.
Cố Thanh Hy lên tiếng: “Lạc đại ca thật trượng nghĩa, tiểu đệ ta rất khâm phục. Thế này vậy, để Dịch huynh đệ chơi xúc xắc thay Lạc đại ca, thua thì tính cho Dịch huynh đệ, thắng thì tính cho Lạc đại ca”.
Lạc kỳ thủ vốn còn nghi ngờ Cố Thanh Hy, nghe cô biết cả tên của gã thì chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng cũng tiêu tan.
Trong lòng gã ngứa ngáy, ngoài mặt lại cố ý làm bộ: “Vậy thì không hay lắm, Dịch huynh đệ chịu thiệt quá”.
“Haiz, vui là được, đều là bạc của huynh đệ trong nhà, ai thắng ai thua cũng như nhau”.
Dịch Thần Phi giương đôi mắt đẹp lên nhìn Cố Thanh Hy.
Cô gái này, nàng không tự cược đi, kéo hắn ta vào làm gì?
Muốn cứu Diệp Phong là nàng chứ không phải hắn ta.
Hắn ta định từ chối thì Cố Thanh Hy đã đẩy hắn ta lên phía trước: “Xấu hổ gì chứ, thua rồi cũng không sao, ngươi mới đến, có thể làm quen nhiều đại ca như vậy đã là phúc khí của ngươi rồi”.
Dịch Thần Phi dở khóc dở cười.
Làm như nàng rất quen thuộc với nơi này vậy.
Xúc xắc bắt đầu lắc, Lưu kỳ thủ đắc ý cười nói: “Dịch huynh đệ, mấy người bọn ta đều là cao thủ đánh cược, ngươi phải cẩn thận đấy”.
“Đa tạ nhắc nhở”.
“Đặt đại hay tiểu? Đặt rồi thì dời tay đi nhé”.
“Đại”, Dịch Thần Phi không cần suy nghĩ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293059/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.