Cố Thanh Hy kìm nén tức giận, nở một nụ cười trong sáng và thành thật: “Một bát cháo dược thiện mà thôi, nếu vương gia muốn ăn, thiếp thân sẽ nấu cho ngài khi cần. Nhưng ngài không nên ăn quá nhiều đồ bổ trong thời gian giải độc, nếu không khí huyết sẽ tăng cao, ảnh hưởng đến việc giải độc, thiếp thân làm vậy không phải vì lo lắng cho ngài sao?”
Bàn tay đang cầm thìa của Dạ Mặc Uyên khẽ cứng đờ.
Thiếp thân?
Quả nhiên tiểu nha đầu này coi Diệp Phong quan trọng hơn hắn.
“Không sao, bản vương đã bị kịch độc tàn phá nhiều năm, gần đây luôn cảm thấy khí huyết không đủ, cần tẩm bổ”.
“Nếu ngài muốn giải độc thì không được tẩm bổ”.
“Bản vương đã trúng độc hai mươi năm, việc giải độc cũng không chú trọng khoảng thời gian ngắn này. Trước khi giải độc vẫn nên bồi bổ cơ thể, tránh việc không chịu nổi mà chết”.
Dưới lớp mặt nạ quỷ, Dạ Mặc Uyên nở một nụ cười như không cười khiến người ta không thể đoán được cảm xúc của hắn.
Nhưng Cố Thanh Hy lại rất muốn xé bộ mặt đó của hắn xuống.
“Bát cháo dược thiện của Diệp Phong chỉ là một bát cháo bình thường, nó không có tác dụng bồi bổ cơ thể”.
“Không sao, bản vương vừa khéo muốn ăn bát cháo đó”.
“…”
Cố Thanh Hy coi như đã hiểu.
Dù cho nàng quanh co thế nào.
Hắn vẫn muốn ăn bát cháo dược thiện kia.
Xí.
Một bát cháo dược thiện đắt tiền, hắn đòi ăn mà không cảm thấy xấu hổ sao?
Uổng công nàng đã cho hắn bát cháo vốn định cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293033/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.