Trạch Vương đã dọn đi, trong Vương phủ lại còn rất nhiều hạ nhân không có chỗ nào để đi. Cố Thanh Hy tốt bụng giữ bọn họ ở lại, còn đổi ba chữ phủ Trạch Vương thành Noãn Các.
Trạch Vương cũng giữ chữ tín, không mang theo thứ gì quý giá của Vương phủ đi. Cố Thanh Hy đích thân xuống bếp nấu cháo dược thiện cho Diệp Phong, lại bảo hạ nhân nấu một bữa tối thịnh soạn cho ba người ăn.
Rượu thịt thơm ngon chỉ là thứ yếu, quan trọng là bát cháo dược thiện kia.
Tiêu Vũ Hiên gia cảnh tốt, cháo dược thiện dùng nguyên liệu gì hắn ta vừa nhìn là biết.
“Nha đầu xấu xí, phần của ta đâu?”
“Nhiều món ngon như vậy không đủ cho ngươi ăn sao?”, Cố Thanh Hy liếc mắt nhìn hắn ta, tỏ ý đừng có nói bậy.
“Ăn ăn ăn, ăn sụp nhà cô”.
“Mau ăn đi”, Cố Thanh Hy vừa ăn vừa ngước mắt lên, tỏ ý Diệp Phong ăn cùng.
Diệp Phong nhìn món ngon đầy trên bàn, đôi mắt ngập tràn tơ máu đầy vẻ nghi hoặc.
“Nghĩ gì đó, ngươi chỉ có thể ăn bát cháo trước mắt, những cái khác không có phần của ngươi”.
“Ta không đói”.
Diệp Phong đẩy bát cháo dược thiện về phía trước.
Thân phận hắn ta thấp hèn không có nghĩa hắn ta không có mắt nhìn.
Lúc trước hầu hạ cho Lan kỳ chủ, hắn ta cũng đã từng thấy không ít cháo nấu từ nguyên liệu quý giá.
Bát cháo dược thiện này nhìn có vẻ bình thường, nhưng thực tế trong cháo tỏa ra hương sen và mùi thuốc nhàn nhạt.
Nếu hắn ta đoán không lầm, bên trong ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/293029/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.