“Ta là người dễ bị uy hiếp thế sao?”, Cố Thanh Hy nhướng mày hỏi ngược lại.
“Ha, ranh con ngu ngốc”.
Từ tam nương hừ lạnh, giẫm nhẹ mũi chân, huyết thủ xuất hiện, vồ về phía Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy tựa lưng trên vách tường, tay khoanh trước ngực, nét mặt ung dung, như đoán được chắc chắn thiếu niên sẽ cứu nàng.
Đúng như dự đoán, thiếu niên đang bị vô số cao thủ vây công vẫn đá một cái nồi sắt trong lò rèn về phía Từ tam nương, ngăn cản đòn tấn công huyết ma của ả.
Nồi sắt vừa đụng phải huyết thủ đã lập tức tan chảy.
Khiến không ít cao thủ áo đen cũng phải giật mình.
Huyết ma công mạnh quá.
Phải có nội lực uyên thâm đến mức nào mới có thể làm nồi sắt tan chảy trong nháy mắt?
Ánh mắt thiếu niên càng lạnh lẽo hơn, tựa như không ngờ huyết ma công của Từ tam nương lại lợi hại đến thế, hắn ta muốn đi cứu Cố Thanh Hy, nhưng vì bị quá nhiều người bao vây, Giản Chu Nho còn không ngừng tấn công, chỉ muốn dùng tay đập chết hắn ta.
Từ tam nương vung tay, cười nham hiểm: “Hôm nay, không ai cứu được ngươi đâu”.
“Vậy ư, thế bà xem thử mấy huynh đệ của mình đi”.
Từ tam nương quay đầu nhìn lại, thấy lá rụng xung quanh chợt bay lên không trung, biến thành một lưỡi đao mỏng, bắn về phía mọi người từ bốn phương tám hướng, mỗi chiếc lá đều như được thêm vào công lực vô tận.
Sau đó, không ít cao thủ áo đen bị lá đâm xuyên cổ họng, ngã xuống đất.
Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/292969/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.