Nàng ta siết chặt tay, cắn răng nghiến lợi: “Được, một vạn lượng thì một vạn lượng”.
Tiêu Vũ Hiên, Liễu Nguyệt và Vu Huy chạy đến trước mặt Cố Thanh Hy, nhìn bóng lưng tức giận rời đi của Đương Đương công chúa, Tiêu Vũ Hiên cười nói: “Tiểu nha đầu, cô đúng là xấu xa, thắng của người ta mấy vạn lượng mà cả một vạn cũng không cho”.
“Một vạn đã có thể uống được bao nhiêu rượu hoa rồi, nếu người ta đã muốn đưa thì sao chúng ta lại không lấy?”
“Nàng ta có muốn đưa đâu, rõ ràng là cô ép người ta. Đúng rồi, tối qua trở về, chiến thần có làm khó cô không?”
Tiêu Vũ Hiên thầm thấy căng thẳng, tối qua hắn ta vẫn luôn trông chừng bên ngoài phủ Dạ Vương, nhưng đến khi trời sắp sáng, cha hắn ta phái người đến đưa hắn ta về.
Cả đêm hắn ta đều không được nghỉ ngơi, sợ cô gái xấu xí này sẽ xảy ra chuyện.
Cố Thanh Hy nhìn hắn ta như nhìn một tên ngốc: “Lão đại của ngươi nhìn giống quả hồng mềm mặc cho người khác bắt nạt không?”
Nghe thấy câu này, Tiêu Vũ Hiên mới thở phào nhẹ nhõm.
“Cô cắm cái sừng to như thế cho chiến thần mà chiến thần lại không làm gì cô? Chậc chậc… Thật khó tin”.
Liễu Nguyệt và Vu Huy oán trách: “Lão đại, hôm qua hai chúng ta đợi cô ở tửu lầu Tuý Mộng suốt cả đêm, không ngờ cô đi uống rượu hoa cũng không dẫn chúng ta theo, cô thật không có nghĩa khí”.
Cố Thanh Hy khí phách vỗ lên bả vai hai người họ một cái, cười nói: “Được, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/292934/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.