Sau
“Ta có thể đi được chưa?”
“Đương nhiên có thể, ngươi không phải là cầm sư sao? Hay là ngươi cũng gảy một khúc cho ta nghe, để ta xem ngươi đánh đàn hay hơn hay là Thần Phi đại ca đánh hay hơn”.
Cố Thanh Hy vừa nói vừa kéo hắn ta về phía bên cạnh mình.
Diệp Phong lui lại mấy bước như thể không thích bị người khác đụng vào người mình.
“Ngươi căng thẳng như thế làm gì, ta cũng đâu có ăn thịt ngươi”.
Nói xong, Cố Thanh Hy đứng dậy kéo hắn ta, nhưng không ngờ lại vướng chân vào chân bàn khiến cả người đổ nhào về phía trước.
“Rầm…” một tiếng.
Cú ngã này, Cố Thanh Hy đã đẩy ngã cả Diệp Phong.
Diệp Phong bên dưới, Cố Thanh Hy bên trên, tư thế của hai người cực kỳ ái muội, đến tiếng hít thở của đối phương cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Tất cả mọi người kinh hãi há hốc mồm.
Đồng tử của Diệp Phong co lại, gương mặt lạnh lùng đã biến hẳn sang màu xám, một cảm giác hoang mang khủng hoảng tràn vào trong lòng, hai tay theo phản xạ khoanh lại bảo vệ bản thân.
Cố Thanh Hy cũng giật mình.
Giật mình vì mình thế mà lại đẩy ngã Diệp Phong.
Càng ngạc nhiên hơn là cơ thể của Diệp Phong lại run lên bần bật, dường như hắn ta đang khủng hoảng điều gì đó, cùng với sát khí thoáng qua.
Khủng hoảng…
Sát khí…
Mặc dù đều chỉ là thoáng qua, nhưng nàng rõ ràng có thể cảm nhận được.
Suy nghĩ còn chưa kịp chỉnh đốn lại, cũng chưa kịp đứng dậy thì bỗng có một đoàn binh sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/292915/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.