“…”
Chắc chắn là Dịch Thần Phi cố ý khiến hắn ta nhìn mà thèm.
Tên này cũng không ra gì giống hệt Thượng Quan phu tử.
Người trông càng dịu dàng, lòng dạ càng xấu xa.
Cố Thanh Hy cầm lấy nhẫn không gian, chiếc nhẫn có màu xanh dương nhạt, đeo vào ngón giữa, không lớn không nhỏ, rất vừa vặn, tựa như đo theo ngón tay của nàng vậy.
“Chiếc nhẫn này sử dụng như thế nào?”
“Cô đeo vào tay, sử dụng bằng suy nghĩ là được”.
Cố Thanh Hy thử sử dụng suy nghĩ thu hồi hai rương ngân phiếu, không ngờ hai rương ngân phiếu lớn thật sự biến mất.
Nàng tò mò, lại lấy hai rương ngân phiếu ra, sau khi thử mấy lần, nàng hài lòng cong môi.
“Nhẫn không gian này được đấy, ta thích, cảm ơn ngươi, Thần Phi đại ca”.
Sau khi nói ra câu Thần Phi đại ca, Cố Thanh Hy cũng sửng sốt.
“Cô thích là được”, Dịch Thần Phi cười khẽ.
Cố Thanh Hy giơ nhẫn không gian trong tay lên, cười nói với Cố Thừa Tướng: “Cảm ơn năm mươi vạn lượng bạc của ông, à không, là bảy mươi vạn lượng bạc”.
Sau đó, nàng dẫn theo Dịch Thần Phi và Tiêu Vũ Hiên nghênh ngang rời đi, để lại một câu: “Tối nay chúng ta tìm một chỗ để tiêu xài hưởng thụ đi, xem có thể tiêu sạch năm mươi vạn này không”.
Đám người Cố thừa tướng tức đến xanh mặt, hận không thể đập nát những thứ trước mặt.
Đại phu nhân lộ vẻ đau đớn: “Lão gia, chả nhẽ để nàng ta lấy 50 lượng bạc dễ dàng vậy sao?”
Cố thừa tướng tức giận rống lên: “Có học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/292907/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.