Chương 1157
Cố Thanh Hy chỉ hơi bất ngờ: “Lão già, sống dai thật đó, một mình đối chọi với Băng Long cấp bảy mà vẫn sống được tới giờ”.
“Các ngươi không chết thì sao lão phu dám chết chứ”.
“Đừng đừng đừng, làm gì cũng cần có thứ tự trước sau, ngươi lớn hơn ta, đáng ra phải để ngươi đi trước”.
“Giao Long Châu ra đây”.
Không biết phó tộc trưởng Tư Không bị cái gì đả kích mà chẳng buồn lảm nhảm nhiều lời với Cố Thanh Hy, vừa mở miệng đã đòi Long Châu ngay.
Ánh mắt ông ta hung ác cùng cực, hỏa diễm trong lòng bàn tay bốc lên ngùn ngụt, càng lúc càng cháy mạnh.
Có thể thấy phó tộc trưởng Tư Không đã động sát tâm, chỉ cần Cố Thanh Hy nói ra câu “không đưa” hoặc lảm nhảm thêm nữa thì chắc chắn ông ta sẽ giết nàng ngay tắp lự.
Dạ Mặc Uyên vùng vẫy đứng dậy, cố nén cơn đau, chậm rãi nói: “Long châu ở chỗ ta, ngươi nên tìm ta mới đúng”.
Cố Thanh Hy đáp: “Vương gia, chàng tưởng chàng nói dối rằng Long châu ở chỗ chàng, phó tộc trưởng Tư Không sẽ tin ư? Chàng coi chàng kia, bị thương đến mức không bò dậy nổi, đưa Long châu cho chàng bảo quản, ai yên tâm nổi chứ. Phó tộc trưởng Tư Không đâu phải người keo kiệt, cho dù ông ấy biết Long châu ở trên người Tiểu Cửu Nhi cũng sẽ không làm khó hai ta đâu. Phải không, phó tộc trưởng Tư Không”.
Dạ Mặc Uyên ho khẽ vài tiếng, suýt chút nữa đã ho ra một vũng máu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2055427/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.