Chương 1159
Dạ Mặc Uyên bảo vệ Cố Thanh Hy trong lòng theo phản xạ có điều kiện, đợi cho thung lũng băng này nện vào người mình.
“Đùng đùng đùng…”
Ngay khi hai người tưởng rằng bản thân sẽ chết chắc thì băng đá ở lối vào bị ai đó hất tung, một thiếu niên mặc áo trắng như tuyết, khí chất bất phàm như trích tiên giáng trần xông vào trong, không nói không rằng đã dùng hết sức lực mạnh nhất của mình, dùng nội lực đưa họ ra ngoài.
“Ầm ầm…”
Cố Thanh Hy và Dạ Mặc Uyên vừa được cứu ra thì toàn bộ thung lũng băng đổ sập.
Mà người cứu họ thì chưa kịp thoát ra nên bị vùi lấp ở bên trong.
Cố Thanh Hy lập tức biến sắc.
“Ôn Thiếu Nghi… Ôn Thiếu Nghi…”
Nàng muốn lao tới cứu hắn ta, thế nhưng băng đá đổ sập từ trên đỉnh đầu cứ rơi xuống hết tảng này đến tảng khác, tảng nào cũng nặng tới cả ngàn cân, một số tảng thậm chí còn to ngang quả núi, nện ngay xuống trước mắt họ.
Dạ Mặc Uyên kéo Cố Thanh Hy: “Đi, đi mau, nếu không chúng ta phải chết ở đây mất”.
Tốc độ đá lở quá nhanh.
Nhanh đến mức họ lại bị bao vây nữa rồi.
Hung thú ở phía xa không kịp né tránh nên bị đá tảng đập chết, để lại vết máu đỏ tươi.
Hai người có lòng muốn cứu người, nhưng thời gian không cho phép, sau cùng đành nén nỗi đau rời đi.
Cố Thanh Hy và Dạ Mặc Uyên cửu tử nhất sinh mới rời được khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2055425/chuong-1159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.