Chương 1162
Giọng nói của Dạ Mặc Uyên rất thều thào, nếu không lắng tai nghe thì không nghe ra được.
“Nhờ hồng phúc của chàng, chúng ta phước lớn mạng lớn, rơi vào trong một hang động, không bị tuyết lở vùi lấp”.
Cố Thanh Hy bất đắc dĩ nhìn núi tuyết không biết sâu bao nhiêu mét trên đỉnh đầu.
Đừng nói đến việc họ bị thương nặng, cho dù không, họ cũng không thể di dời được ngọn núi tuyết này.
Nàng chỉ có thể gửi gắm chút hi vọng cuối cùng lên Tiểu Cửu Nhi, hi vọng Tiểu Cửu Nhi tới cứu họ.
Thế nhưng…
Ba ngày qua đi rồi, Tiểu Cửu Nhi cũng không xuất hiện.
Thậm chí nàng không biết con rắn ngớ ngẩn đó có an toàn không.
Dạ Mặc Uyên nhíu mày, lập tức hỏi: “Nàng thế nào rồi, có bị thương không?”
“Vết thương nhẹ thôi, vài ngày nữa sẽ khỏi, thế nhưng chàng..”.
Vết thương nặng như thế này, ở trong hang động toàn tuyết, không thể nào chữa được.
“Nơi này không có đồ ăn, nếu chàng đói, có thể uống ít nước lạnh”.
Vốn đã lạnh rồi, còn uống nước lạnh nữa, từ dạ dày tới cơ thể sắp bị đông cứng luôn.
Nhưng họ muốn sống tiếp thì chỉ đành uống thôi.
“Xin lỗi, là ta không bảo vệ được nàng”.
Cố Thanh Hy phì cười: “Ta có tay có chân, còn cần chàng bảo vệ ư?”
Cố Thanh Hy kéo lại chăn đắp cho kín, an ủi hắn: “Cố gắng chịu đựng thêm chút nhé, không chừng lát nữa sẽ có người tới cứu chúng ta thôi”, đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2055422/chuong-1162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.