Chương trước
Chương sau
Chương 1209

Một người chứa ý cười nham hiểm nhàn nhạt.

Cố Sơ Vân cười nói: “Tam muội muội, đã lâu không gặp, không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở phủ Tướng Quân”.

“Phải, đã lâu không gặp, khí tức của nhị tỷ tỷ hình như đã khác với trước kia”, Cố Thanh Hy mỉm cười nhàn nhạt.

“Tam muội muội không phải cũng khác với trước kia hay sao?”

Hai người đều cười, nhưng trong nụ cười dường như đều có ẩn ý.

Tiêu Vũ Hiên không nhìn ra hàm nghĩa trong ánh mắt của bọn họ, chen lời: “Cố Sơ Vân, chúng ta đã giải trừ hôn ước rồi, vài ba ngày cô lại chạy tới nhà ta làm gì?”

“Hiên Nhi, ta đã nhận con bé làm nghĩa nữ rồi, từ nay về sau nó sẽ là nghĩa muội của con, con nói chuyện khách sáo một chút”.

Tiêu lão tướng quân sải bước đi tới, gần như tức giận cảnh cáo Tiêu Vũ Hiên.

“Cha, nàng ta đến phủ Tướng Quân hoàn toàn không có ý gì tốt, sao cha lại tin kẻ hai mặt tỏ vẻ ngây thơ này như vậy?”

“Tiêu công tử, sao người có thể nói với ta như vậy? Ta chỉ kính trọng lão tướng quân nên mới thường xuyên đến phủ Tướng Quân”.

“Xí, kính trọng cái gì. Cùng là người đế đô, cô đã kính trọng như vậy, sao lúc trước không thấy cô đến?”

“Lúc trước ta không biết mối quan hệ giữa lão tướng quân và nhà ta, cho nên mới…”

Cố Sơ Vân bị Tiêu Vũ Hiên phản bác, mắt đỏ lên, sốt ruột muốn giải thích gì đó, nhưng lại không biết mở lời thế nào, trông vô cùng đáng thương.

Tiêu lão tướng quân thấy vậy, cũng không biết trong lòng nghĩ gì, chỉ dâu mắng hòe quát lên: “Láo xược, sau này không được vô lễ với Cố nhị tiểu thư, sau này phủ Tướng Quân ta sẽ là nhà của Cố nhị tiểu thư, nó muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, không ai được phép ngăn cản. Ngược lại Cố tam tiểu thư, suốt hai ngày nay cô cứ chạy đến phủ Tướng Quân, không biết mục đích của cô là gì? Nghĩ kế để hoàng thượng giải trừ hôn ước lại là vì cái gì?”

Cố Thanh Hy ngạc nhiên.

Rốt cuộc Cố Sơ Vân đã nói gì với lão tướng quân mới khiến lão tướng quân bênh vực nàng ta như vậy?

“Cha, là con cầu xin nha đầu xấu xí vào cung xin hoàng thượng thu hồi thánh chỉ ban hôn, cha muốn trách thì trách con được rồi”.

“Thằng khốn này, xem lát nữa ta trừng trị con thế nào”.

Cố Sơ Vân nhìn mọi người, nhẹ nhàng hành lễ: “Lão tướng quân, thời gian học ở học viện cũng sắp đến, Sơ Vân ở lại phủ Tướng Quân cũng không được hoan nghênh, Sơ Vân xin cáo từ trước”.

“Được”, lúc này gương mặt tức giận của Tiêu lão tướng quân mới hơi hòa hoãn lại.

Cố Sơ Vân rời đi, mùi thuốc súng lại dâng lên.

Tiêu Vũ Hiên nói: “Cha, người phụ nữ Cố Sơ Vân kia trong ngoài bất nhất, cha đừng bị nàng ta lừa”.

“Người đâu, mau đưa tiểu công tử về phòng, không có mệnh lệnh của ta thì không được cho nó ra ngoài”.

“Vâng”.

Vài thị vệ bắt Tiêu Vũ Hiên ra ngoài, Tiêu Vũ Hiên tức tối mắng chửi: “Ông già, cha vì một người ngoài mà lại giam lỏng con lần nữa, chẳng lẽ trong lòng cha, đứa con trai này không bằng một người ngoài sao? Thả ra, thả ta ra”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.