Chương 1145
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ giơ một tay lên, hàng loạt khối băng trong động điên cuồng đập về phía Dạ Mặc Uyên như thể vừa mới mọc thêm mắt.
Khóe môi Dạ Mặc Uyên khẽ cong lên thành một nụ cười tàn nhẫn, hắn vỗ nhẹ tay lên sáo ngọc, môi kề sát cây sáo, sau đó nhắm mắt lại nhẹ nhàng thổi như đang chìm trong cảm giác hưởng thụ.
Tiếng sáo vang lên, thấm sâu vào lòng người nghe tựa như suối nước róc rách, dường như cố định những khối băng đá đang điên cuồng đập về phía hắn.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ lộ ra ánh mắt hung ác hằn học, tiếp tục đánh ra một chưởng, những khối băng bị cố định kia đồng loạt nứt ra, biến thành vô số khối băng nhỏ, tiếp tục phi về phía Dạ Mặc Uyên.
Tiếng sáo thay đổi, khối băng hóa thành nước đá rơi xuống đất, lập tức biến thành bông tuyết.
Những bông tuyết chậm rãi xoay tròn giữa không trung như đang bay múa, trông hệt như tinh linh nhỏ bé khiêu vũ đầy tự do.
Tiếng sáo réo rắt, uyển chuyển dễ nghe khiến mọi người không khỏi buông lỏng cảnh giác, tựa như đang phiêu du trong tiên cảnh.
Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ không dám nghe thêm tiếng sáo của Dạ Mặc Uyên.
Mọi người đều biết khả năng tấn công giết người bằng âm nhạc của Dạ Mặc Uyên có thể xưng là đệ nhất trên đời này.
Bất kể là cao thủ cỡ nào, chỉ cần chìm vào trong tiếng sáo của hắn thì sẽ bị đoạt mất tính mạng mà chẳng hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-phi-sung-vuong/2055270/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.