Chương trước
Chương sau
Chương 1062

Ma chủ bật cười, trìu mến vuốt ve hoa mạn đà la bên hông, nói bằng thanh âm mị hoặc: “Hoa nhi của bổn tọa đã lâu không uống máu, hôm nay ta sẽ cho bọn chúng được uống máu no nê”.

Bạch Cẩm và Tịch Thấm chia ra hai bên trái phải bảo vệ Cố Thanh Hy, ánh mắt lộ vẻ lãnh ngạo, chuẩn bị cho một hồi đại khai sát giới.

Nét mặt Dạ Mặc Uyên không hề thay đổi, không ai có thể biết được hắn đang nghĩ gì, chỉ thấy tư thế của hắn rõ ràng là tư thế tốt nhất để bảo vệ Cố Thanh Hy.

Tất cả họ đều biết rằng đây là một hồi huyết chiến, không thể chắc chắn liệu họ có thể sống sót trở ra hay không, nhưng nếu như chỉ có một người có thể còn sống rời đi thì người đó phải là Cố Thanh Hy.

“Lão già chết tiệt, ông thật sự không nghĩ tới tại sao bọn ta đều tiến vào cấm địa hay không?”

Phó tộc trưởng Tư Không giật mình, cẩn thận hồi tưởng ý tứ của nàng.

Ông ta có suy nghĩ thế nào thì cũng không thể hiểu được tại sao mấy người Cố Thanh Hy lại muốn tiến vào cấm địa.

Chẳng lẽ là vì chìa khóa hình ngôi sao?

Ông ta cũng đã biết cách đây không lâu có ba chiếc chìa khóa hình ngôi sao phân tán ở ba nơi khác nhau, một trong số chúng có lẽ đang ở Đan Hồi cốc.

“Tại sao các ngươi tiến vào cấm địa không quan trọng, quan trọng là… hôm nay các ngươi đừng mơ tưởng còn sống rời khỏi Thiên Phần tộc”.

Rất nhanh hắn ta đã bắt kịp Dạ Mặc Uyên.

“Bổn tọa ghét nhất bị bỏ lại phía sau, cho dù là nơi nguy hiểm cũng muốn xông đến trước. Tiểu tỷ tỷ, tỷ đừng hoảng sợ, A Mạc mở đường cho tỷ”.

Hắn ta vừa dứt lời thì hoa mạn đà la đã tỏa ra khắp nơi.

Những người bị hoa mạn đà la tiếp cận nếu như không chết tức tưởi thì cũng bị tàn phế, Ma chủ rất nhanh đã mở ra một con đường máu.

Cố Thanh Hy vừa xông tới vừa kinh hãi.

Cũng may hắn ta không phải là kẻ thù của nàng.

Thái thượng trưởng lão Tuyết Dạ cùng phó tộc trưởng Tư Không càng thấy càng tức giận.

Ngoại trừ Cố Thanh Hy, mỗi một người trong số năm người này đều là cao thủ nghịch thiên, trên đường bọn họ đi máu chảy thành sông, không ai có thể ngăn cản.

Người của Thiên Phần tộc chết như ngả rạ trước mặt bọn họ, ngay cả một cơ hội đánh trả cũng không có.

Lại nhìn sang Bạch Cẩm, không biết nàng làm như thế nào mà có thể liên tục bắn ra những mũi tên băng cứng một cách vô cùng chuẩn xác vào tim của mỗi kẻ thù.

Tịch Thấm mở ra một chiếc ô đủ màu, những người bị chiếc ô đánh trúng đều biến thành máu loãng, cũng không biết chiếc ô đó từ đâu ra mà lại có uy lực lớn đến như vậy.

Càng đáng sợ hơn chính là khi Tịch Thấm đóng chiếc ô lại thì chiếc ô lại biến thành mộc côn, thiết kiếm,… liên tục công kích tới.

Mỗi một chiêu đánh tới đều có một đệ tử Thiên Phần tộc chết đi.

Bạch Ngọc tiêu của Dạ Mặc Uyên cũng không hề yếu hơn Tịch Thấm Bạch Cẩm, nó đi tới đâu thì nơi đó liền có vô số người chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.