Hữu Vi bất ngờ bị người kéo mạnh và rơi vào một vòng ôm thật chặt chẽ. Đang tính mở miệng mắng người, thì cảm nhận được mùi hương quen thuộc và tiếng cười khẽ phát ra trên đỉnh đầu.
" Là anh!". Cô hơi ngạc nhiên ngước lên nhìn, từ khi nào mà cô càng ngày càng mất cảnh giác với hắn như vậy. Cô cảm thấy mơ hồ thật rồi.
Hoắc Tử Dương ngừng cười, nhìn cô từ trên xuống." Con gái như em, ra tay cũng thật độc ác ".
Cô nhìn hắn không nói. Thấy cô không nói, hắn lại xiết chặt vòng tay ôm cơ thể mền mại cô vào người. Cô khó chịu cựa quậy người muốn thoát ra. " Anh thả tôi ra ".
Hắn cười không để ý cô." Tại sao em lại đánh nó, lỗi của nó cũng đâu có nặng lắm ".
Cũng không phải chỉ là hiểu lầm thôi sao ?".
Cô nheo mắt trả lời hắn. " Tôi thích đánh đấy!".
" Anh cản được à ?".
"Haaa..."
Hắn cười lắc đầu.
"Sẽ không cản ".
Nhưng ngày mai là năm cuối cùng, nó đại diện học sinh lên phát biểu khai giảng". Hắn cúi sát mặt cô.
"Em đánh vậy, có hơi quá ".
Hơi thở hắn gần kề mặt nhưng cô không hề né tránh, nhưng cô biết tại mình đã đỏ lên rồi. Nhưng do trời tối và sự giả vờ bình tĩnh của mình nên không bị phát hiện.
" Lúc đánh, tôi đã né đánh vào mặt hắn ". Cô trả lời.
Hắn bật cười nhìn cô xấu xa nói. Vậy sao?".
" Vậy thì em sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3732814/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.