Trong căn phòng nhỏ bé tiếng điện thoại vang lên liên hồi. Hữu Vi đã tắt rất nhiều cuộc nhưng lần này cô mặc kể nó luôn, coi như không nghe thấy gì chăm chú vào chuyện mình làm.
" Rinh...rinh " Điện thoại reo không ngừng.
Thủy Linh tắm rửa sạch sẻ, khuôn mặt cũng tẩy đi lớp mặt nạ thuốc đen xì, trả lại cho cô khuôn mặt tinh khiết xinh đẹp nhưng vẫn lấm tấm tàn nhang.
Khuôn mặt xinh đẹp bây giờ mang theo sự giận dữ, kèm theo một đầu tóc ướt được quấn khăn. Thủy Linh có vẻ khó chịu đầy mặt đi ra, tay chụp lấy điện thoại trên giường. Nhận máy rồi quát to.
"Anh không hiểu tiếng người à!".
Cô hơi bất ngờ ngước lên, nhìn người suốt ngày cười nói líu lo kia nay đang tức giận.
Thủy Linh thở mạnh một cái rồi nói tiếp." Tôi đã nói với anh, tôi không muốn dính líu bất cứ gì đến anh".
" Mọi chuyện trước kia, cứ xem như là hiếu lầm. Nhưng tôi không muốn hiểu lầm này đến thêm hiểu lầm khác".
"Anh hiểu không?. Nếu đã hiểu thì chúng ta kết thúc đi".
Nói một hơi. Thủy Linh cảm thấy sống mũi cay cay, khẽ hít mạnh lên một cái rồi nói tiếp.
"Đừng gọi điện làm phiền tôi nữa, tôi sẽ hủy hợp đồng và bồi thường đúng các khoảng trong đó nên anh yên tâm".
" Và sau là chúc anh và người mới hạnh phúc".
Nói xong Thủy Linh tắt máy và chặn luôn số của Mộ Diễn...
Trong khi đó.
Trong căn phòng lớn đầy sang trọng, nơi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3729405/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.