Căn tin trường.
Ở một góc nhỏ thoáng mát, có hai nữ sinh xinh đẹp đang ngồi ăn cơm. Một người dáng ngồi đoan trang, ăn uống nhẹ nhàng từ tốn. Còn một người cùng không phải không thanh lịch hay là bất nhã gì, chỉ là có vẽ đang khó chịu và thiếu kiên nhẫn.
Thục Quân cúi nhìn khay cơm mà nút không trôi, khó chịu ngước nhìn người phía trước mặt. Bực mình bỏ thìa xuống, nhìn cô nói. " Này, cậu có thôi đi không!".
" Cậu không cần phải diễn trước mặt tôi đâu, thật khó coi. Cậu đừng nghĩ mình trở nên xinh đẹp, là có thể giống như các tiểu thư khuê các thời xưa được đâu nha".
Nghe Thục Quân nói vậy, cô khẽ dừng tay không mở miệng nhưng khóe miệng kéo nhẹ lên. Thục Quân liếc thấy được khẽ khinh thường" hừ" một cái.
" Tôi cứ như con rối biểu diễn cho cậu xem ấy, đã vậy còn bị khách xem chê bai dỡ tệ".
Thục Quân nhìn cô ghét bỏ không ăn nữa, một tay chống má quay đầu nhìn ra ngoài. Vừa quay ra mắt nhìn xung quanh, cô ấy thấy có rất nhiều người đang nhìn về phía này. Thục Quân trừng mắt nhìn từng người, vì đang khó chịu muốn phát tiết ra ngoài nên quát lớn." Nhìn gì mà nhìn, ăn cơm của mấy người đi ".
" Có cần tôi đây, sang đút cho mấy người ăn hay không ?".
Để cho cô ấy đút cho ăn ai nào dám, thế là mọi người vội quay về khay cơm của mình. Nhưng mắt như vô tình hay cố ý vẫn liếc về phía cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3729400/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.