Bà ngày sau.
Như thường ngày chạy bộ xong cô sẽ ngồi ăn sáng trong phòng bếp, vừa nhìn mẹ mình bận rộn nấu nướng.
Uống xong ly nước đậu nành mẹ cô nấu cho mỗi buổi sáng, cô đặt lên bàn rồi nhìn bà chăm chú. Bỗng nhiên cô cười rồi nói với bà. " Hình như mẹ béo lên thì phải?".
Bà chưa hiểu vấn đề, quay qua bắt bẻ cô." Ai lại đi nói là béo, nói mập thôi...".
Cô nhìn bà trên mặt đều là ý cười. Động tác trên tay bà lại tiếp tục cho đến ba bốn giây sau, động tác trên tay bà dừng lại miệng khẽ lẩm bẩm. " Béo! ".
Bà quay ra trừng mắt với cô." Làm gì có ".
" Con nhìn nhầm rồi ".
" Ha ha ha ...." Cô thấy bà như đã hiểu ra vấn đề thì cười lớn.
" Mẹ có béo lên, thì vẫn là người mẹ xinh đẹp nhất!". Cô không quên an ủi bà.
Mặt bà bắt đầu rầu rĩ "' Đã nói với con là mẹ không có béo rồi mà".
Thấy bà không vui cô cũng không nói nữa, đồng ý với ý của bà." Con nói đùa với mẹ đấy ".
"Mẹ không hề béo...".
Được một lúc cô nói tiếp
" Hôm này con có việc về hơi trễ một chút, có gì còn sẽ gọi điện cho mẹ". Nói xong cô đứng dậy đi ra ngoài.
Bà ngước lên, đã không thấy bóng cô đâu nữa.
" Mấy hôm nay, nó làm việc gì ở bên ngoài mà lại hay đi vậy chứ!". Bà suy nghĩ chuyện của cô mà tay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3729390/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.