Không thuê được nhà cô cũng không quay về ngay, mà tiếp tục đi vào sâu bên trong con hẻm.
Đi càng vào sâu các hàng quán càng thưa thớt hơn, đang đi cô bất ngờ thở dài. Hơi khó chịu, mắt khẽ liếc về người đằng sau, cô đang định mở miệng nói.
" Đừng có...." Chưa nói hết câu, cô bất ngờ dừng lại, tập trung nhìn về phía trước.
Trước mắt cô một nhóm ba người, chạy vội vã lượt qua.
Mắt khẽ nhíu lại, nhớ lại mấy tên đàn ông kia vừa đi qua hơi khác lạ, rất lén lút.
Cô chau mày " Hình như có đôi chân của một đứa nhỏ "
Cô bất ngờ chợt tỉnh " đứa nhỏ ".
Không suy nghĩ gì thêm nữa cô rẽ hướng, chạy thật nhanh về hướng chúng vừa đi mất .
Hoắc Tử Dương thấy cô bất ngờ chạy đi, mắt hắn nhìn theo hướng cô vừa chạy, nghĩ chắc có chuyện gì vừa xãy ra mà hắn không thấy. Hắn không nghĩ nhiều, liền chạy đuổi theo.
...
Cô chạy rất nhanh đã đuổi kịp bọn chúng.
Thấy được chúng, cô đoán không sai. Trên tay bọn hắn đang ôm một cậu bé, khoảng sáu bảy tuổi. Đã bất tỉnh, chắc là bị trúng thuốc mê.
Chân phải cô khảy nhẹ, bật một viên đá nhỏ bay lên, cô nhanh tay bắt lấy, nén thẳng vào chân người đàn ông đang ôm đứa nhỏ.
" Á " .
Gã la lên một tiếng xong chân khụy một cái, cả hắn và đứa bé đều té xuống mặt đường.
Hai tên đi cùng, giật mình quay người lại.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3726622/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.