Trên đường trở Hoắc Tử Dương về nhà .
Vương Bân vô thức mở miệng ngân nga một bài hát ,tay còn vỗ nhịp nhịp trên vô lăng trông thấy rất vui vẽ.
Đang ngồi nhắm mắt nghĩ ngơi ,nghe thấy người kia đang hát .Hắn đoán được tâm tình người này hình như đang khá là vui thì mở miệng nói " Tao bị đánh mày vui như vậy sao ? ".
" ha ha còn vui hơn mày bị đánh " hắn ta không sợ chết chọc hắn.
Hắn khẽ mở mắt liếc người kế bên ,miệng nhếch lên cười khinh nói " Đang yêu ? ".
" HA HAHA " Lần này hắn ta cười to hơn ,kể lại " Hôm này có một cô gái nhỏ đi giao thức ăn cho nhà tao..." .
Nghe đến cô gái giao hàng hắn tự nhiên đút tay vào túi quần ,ngón cái khẽ miết cái khăn nhắm mắt hồi tưởng lại...
" Mày không biết đâu cô ấy rất xinh nha nhưng có cái rất lạnh lùng rất vô tình ......" Hắn ta cứ tươi cười thao thao kể chuyện, đâu cần biết người nào đó có nghe hay không.
Mà người nào đó cũng đâu muốn biết hắn ta nói gì .
Trong đầu hắn bây giờ chỉ có hình bóng mờ nhạt của cô và mùi hương trên người cô. Nghĩ đến mùi hương ấy lại làm tâm hắn không yên ,bắt đầu rực rịch. Bàn tay khẽ nằm chặt lại ,kiềm nén dục vọng trong tâm hắn sinh ra .
.....
Hữu Vi trở về nhà .
Hai mẹ con đang ngồi ăn cơm tối .Bà nhìn đứa con gái ăn chậm nút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-huu-vi/3726617/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.