Editor: Tiểu Song
Nhìn Vũ Văn Dục chống đầu buồn cười nhìn, Viên Chiêu Quân lườm hắn một vái,nàng đưa tay búng vào đầu của hắn, tức giận nói: "Lại còn cười sao? BảoBảo con hỏi cha con chuyện gì xảy ra đi! Cha con cái gì cũng rõ ràng."
Sau khi đổ hết vấn đề cho hắn, hiện nàng trở thành người nhìn hắn buồn cười.
Đứa bé nghe xong, hỏi: "Cha, sao mẹ lại thế? Là bị ốm hả?"
"Bị ốm?" Đứa nhỏ này lúc nào cũng nhắc đến bệnh, Vũ Văn Dục nhìn Viên Chiêu Quân, nở nụ cười xấu xa, nói: "Ừ, là bị bệnh. Chỉ là hiện tại mẹ conkhông sao."
"Là bệnh gì!" Đứa bé lại hỏi. Hiển nhiên có truy hỏi kỹ càng sự việc như thế nào.
Giải thích thế nào đây! Càng ngày càng hỏng bét. Nàng nhìn chằm chằm mặtcủa, nhìn hắn hắn, nụ cười nhàn nhạt trong lòng rất hạnh phúc, suy nghĩmột chút nói: "Con đừng nghe cha con nói bậy, mẹ không có ngã bệnh, mớivừa rồi có con muỗi cắn vào mẹ, cho nên liền kêu ra tiếng." Giải thíchnhư vậy tuy nói không hợp lý, nhưng đứa bé cũng không thể hiểu chuyệnnam nữ, đứa bé giống như một tấm giấy trắng, nàng không thể dạy đứa béhư được.
"Thì ra là như vậy!" Hiển nhiên đứa bé tin.
VũVăn Dục đối với cách Viên Chiêu Quân lừa gạt đứa bé có chút bất mãn,cười nói: "Ngươi là bị con muỗi cắn?" Hắn nói qua lại hôn lên môi củanàng.
Nàng bị trêu đùa lại muốn ra tiếng, nghĩ đến đứa bé ở trong bụng còn tỉnh, vì vậy không dám ra tiếng. Nụ hôn nóng bỏng đi qua, mặtnàng ửng hồng, nói: "Bảo Bảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-bat-phu-quan-lay-thai-tu-lanh-lung/1467567/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.