Chương trước
Chương sau
Tiểu Tuệ nhi ở lại bên cạnh Viên Chiêu Quân đều do Quả Khế chăm sóc, dạynàng võ công và biết chữ, dĩ nhiên còn có một chút quy củ.
QuảKhế còn dạy tiểu Tuệ nhi thế nào chăm sóc người, làm bánh ngọt.... QuảKhế nghĩ giữ lại nha đầu này cũng không tồi, chờ đứa bé của tiểu thư rađời, có thể cùng nhau chơi đùa, hơn nữa Tuệ Nhi còn có thể chăm sóc đứabé của tiểu thư và thái tử.
Con trai của Cây Dương Mai dung mạorất xinh đẹp, Viên Chiêu Quân rất thích. Tuệ Nhi cũng rất thích con trai của Cây Dương Mai, cả ngày trêu chọc đứa bé.
Viên Chiêu Quânthấy liền trêu ghẹo: "Lý Dịch, ngươi còn nói Tuệ Nhi theo chúng ta làhữu duyên, ta thì lại thấy hữu duyên với nhi tử nhà ngươi hơn! Khôngbằng ta làm chủ, cho phép Tuệ nhi làm con dâu nhà ngươi từ bây giờ."
Nụ cười trên mặt Lý Dịch như ánh mặt trời, cao thâm mạc trắc mà nói: "TuệNhi còn nhỏ, chuyện hôn nhân để chính nàng quyết định khi lớn."
Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Thôi, cũng biết cửa hoàng gia không tốt để vào."
"Ta chỉ sợ Tuệ Nhi không muốn vào." Lý Dịch cười ôm lấy nhi tử từ trong tay Cây Dương Mai, nhìn Tuệ Nhi, đứa nhỏ này lớn lên không tầm thường!
"Thôi, cũng biết ngươi nói xạo." Viên Chiêu Quân nói qua liền lên xe ngựa, mục đích của họ là đi Kim khoáng tại Tú Vân sơn. Edit tạidien_dan_le_quy♦don
Một nhóm người đến Tú Vân sơn, đó cũng khôngphải một đỉnh núi, mà là nhiều ngọn nói nhỏ tạo thành, có chút giốnggiải đất Khâu Lăng, những chỗ này người ở thưa thớt, dọc theo một dòngsông đi đến hướng núi, càng chạy càng hoang vu, cơ hồ không có bóngngười. Đối mặt tình huống như thế, Viên Chiêu Quân không muốn đi nhưvậy, nhìn Vũ Văn Dục nói: "Dục, không bằng ngươi cho chúng ta di chuyểntức thời đi!"
"Ừ, được." Vũ Văn Dục đã sớm nghĩ tới, nhưng màbây giờ quá nhiều người, hắn cũng không thể mang theo mọi người dichuyển tức thời được.
"Vậy bắt đầu đi!" Khuôn mặt Viên Chiêu Quân tươi cười, đang ở trong lòng cảm thấy phu quân mình thật sự là lợi hại.
Vũ Văn Dục cau mày canh chừng mặt nàng, lạnh nhạt nói: "Lực của ta chỉ có thể mang theo năm người di chuyển tức thời."
Viên Chiêu Quân cúi đầu suy nghĩ một chút, nói: "Nếu như vậy, ta, sư phụ, sư huynh cùng Phong lão sẽ đi! Người khác ở lại chờ đợi." Cũng không biếttrong núi có gì nguy hiểm, nàng chỉ có thể mang theo những người võ công tốt nhất đi theo vào chỗ sâu.
"Được." Vũ Văn Dục đồng ý ViênChiêu Quân sắp xếp như thế, tiếp hắn đọc khẩu quyết, bọn họ năm ngườiliền biến mất ở trước mặt mọi người.
Vũ Văn Dục cũng không xácđịnh Kim khoáng ở đâu, chỉ có thể đi trung tâm núi, trong nháy mắt bọnhọ đã đứng trên một tảng đá lớn.
Mấy người nhìn chung quanh, dưới sườn núi có phòng ốc, hơn nữa ở chỗ nước chảy còn có người.
Mấy người dùng khinh công bay về phía chân núi, bọn họ mới vừa đứng lại,đột nhiên có một nam tử xuất hiện trước bọn họ, "Mấy vị là người nào?"Người này có chút biểu lộ lãnh, hiển nhiên cũng không hoan nghênh đámngười Vũ Văn Dục.
Viên Chiêu Quân nhíu mày một cái, nói: "Ta muốn thấy Dương Văn." Người khác sắc mặt không tốt, nàng cũng sẽ không biểuhiện sắc mặt tốt, giọng nói càng thêm lãnh tới cực điểm.
Vẻ mặtVũ Văn Dục luôn là nhàn nhạt, không nhìn ra tâm tình của hắn, hắn lẳnglặng quan sát nam tử đứng ở trước mặt, nam tử thực lực không yếu, có thể nói rất mạnh.
"Ta chính là Dương Văn." Nam tử sắc mặt rất lạnh,quan sát năm người trước mắt, những người này trừ người nhìn giống nhưnam nhân, những người khác võ công cũng rất cao mạnh. Chỉ là nữ nhângiống nam nhân nay thật đúng là đẹp mắt, chỉ là vóc người thật sự làmcho người ta không phân rõ nam nữ.
"Ngươi là Dương Văn?" ViênChiêu Quân không tin tưởng quá nhìn nam tử trước mắt, mẫu thân ở trongthơ nhắc tới Dương Văn vào hai mươi năm trước chính là người quản lý Kim khoáng, nhưng người này làm sao nhìn còn trẻ như vậy đây? Nhìn chỉkhoảng gần ba mươi
"Đúng, ta là Dương Văn." Dương Văn lạnh nhạtnói, mặt kia ưa sạch sẽ so với Vũ Văn Dục trước kia chỉ có hơn chớ không kém. dien♦dan♠le•quy•don
Nếu đối phương chính là người nàng muốn tìm, Viên Chiêu Quân lấy ra cái chìa khóa thủy tinh ở trong tay sángngời nói: "Ngươi nếu là Dương Văn, thì chắc sẽ nhận ra chìa khóa này!"
Nam tử con ngươi nhìn chằm chằm cái chìa khóa thủy tinh trong tay Viên Chiêu Quân, hồi lâu nói: "Có thể cho ta cầm xem?"
“Được." Viên Chiêu Quân cũng hào phóng, nhìn người này dáng vẻ không giống nhưMã Hào, nhìn rất giống chính nhân quân tử, nàng tin tưởng nàng sẽ khôngnhìn lầm người.
Tôn Hồng cùng Quả Tĩnh có chút thay Viên Chiêu Quân lo lắng, người này nếu cầm chìa khóa không trả về, nàng phải làm sao?
Vẻ mặt Vũ Văn Dục chưa từng thay đổi, mặt lạnh nhạt, nhưng là mắt cũngchưa rời Viên Chiêu Quân một giây. Mặc kệ nàng quyết định gì, hắn đềutin tưởng nàng.
Phong lão cảm giác cô gái này có ý tứ, cùng người khác mới gặp mặt, chỉ bằng bề ngoài mà đem vật quý vào tay họ, cũngkhông sợ người nọ phá hủy chìa khóa đó.
Dương Văn nhìn kỹ chiếcchìa khóa thủy tinh, sau đó trả lại trên tay Viên Chiêu Quân, tiếp theođó là ôm quyền khom người nói: "Chắc hẳn vị này chính là nhi nữ của đạitiểu thư Viên Chiêu Quân!" Dương Văn xưng mẫu thân của Viên Chiêu Quânlà đại tiểu thư.
"Đúng, ta là Viên Chiêu Quân." Viên Chiêu Quânnhìn Dương Văn, tiện tay đem chìa khóa thủy tinh cất đi, cười nói: "Xemra ngươi thật là Dương Văn rồi, chỉ là ngươi ở đây hai mươi năm trướcchính là quản sự chỗ này, hôm nay còn trẻ như vậy sao?" Chuyện này thựcsự khiến Viên Chiêu Quân không nghĩ ra, người này quá trẻ tuổi, chẳng lẽ mười tuổi đã làm quản sự rồi hả?
"Viên tiểu thư, tiểu nhân 43rồi." Dương Văn sắc mặt tuy nói không lạnh như trước, nhưng cũng là mặtnghiêm túc, hình như muốn hắn cười thật sự rất khó.
"A, thì ra là như vậy." Viên Chiêu Quân thở dài, sau đó mặt hứng thú nói: "Chỉ làngươi dùng loại mỹ phẩm gì thế?" Nàng cho tới bây giờ cũng chưa hẳn phai sắc, nhưng khi thấy qua Dương Văn không khỏi muốn hỏi dùng loại mỹ phẩm gì, người này bảo dưỡng quá tốt, hơn bốn mươi tuổi ngay cả nếp nhăncũng không có.
Dương Văn ngẩn người, đại khái hiểu ý của nàng,còn là mặt nghiêm túc, nói: "Tiểu nhân không có dùng loại gì. Đây là nhờ luyện công."
Viên Chiêu Quân nghe hắn nói là luyện công, chẳnglẽ người này cũng luyện Tam Dương thần công, suy nghĩ một chút vẫn làhỏi ra miệng, "Ngươi luyện Tam Dương thần công?" Nói xong lại cảm thấycái này đúng cho lắm, chỉ có nữ nhân mới luyện công phu này nha!
Vũ Văn Dục cảm thấy vấn đề của nàng hỏi rất buồn cười, mỉm cười nói:"Chiêu Quân nghĩ sai rồi, người tu tiên thuật có thể không già." Chỉ là nếu muốn đạt tới trình độ này phải nhất định, nhìn tu vi Dương Văn vàhắn không sai biệt lắm. dien~dan,lequydon
Tôn Hồng ngược lại đốivới Tiên thuật rất hứng thú, phải nói người tu luyện Huyền Thuật cônglực cũng rất cường đại, nhưng không thể có được dung nhan trẻ tuổi, vìvậy nghĩ tới, ngày nào đó phải khiến Vũ Văn Dục truyền thụ một chút Tiên thuật.
Phong lão cùng Tôn Hồng đều là tu luyện người Huyền Thuật, nghe hai chữ Tiên xong, Phong lão mặt khiếp sợ.
"A, hoá ra là như vậy, nói như vậy Dương Văn ngươi cũng là người tu luyện Tiên thuật sao?" Chẳng lẽ cũng là Phái Tiên Sơn?
Dương Văn nói: "Không sai." Nói xong mới nói: "Tiểu thư mời tới bên này." Hắn dẫn mọi người vào viện.
Lúc này Viên Chiêu Quân mới nghĩ đến Quả Khế vẫn còn ở ngoài núi, vì vậynói: "Dương Văn ta có vài bằng hữu ở ngoài núi, không biết ngươi có thểphái người dẫn họ vào núi hay không." Chỗ này thật sự không phải dễ tìm, nếu không tìm được đường, còn có khả năng lạc đường.
"Dạ, tiểu thư." Dương Văn nói xong ra khỏi viện, chỉ thấy hắn phân phó thuộc hạ rồi vào viện.
Dương Văn đem những tờ giấy về việc kinh doanh Kim khoáng cho Viên Chiêu Quân nhìn, cuối cùng còn nói: "Những thứ này là ngân phiếu, tiểu thư muốnlấy đi sao?"
Viên Chiêu Quân nhìn xuống số lượng ngân phiếu, thật nhiều tiền, nàng cười đến mắt híp lại thành vá, trong mắt chiếu sáng,"Những thứ này ta có thể lấy đi? Đều là của ta sao?"
"Đúng, tiểu thư." Dương Văn vẫn luôn là người thủ hạ tư thái, hắn không nghĩ tớimuốn độc chiếm những tài sản này. Tiền đối với hắn mà nói có lẽ khôngtồn tại, hắn kinh doanh Kim khoáng cũng chỉ là hắn muốn báo đáp âm huệcủa Dương gia mà thôi.
"Chuyện này...... Quá nhiều." ViênChiêu Quân nhìn Vũ Văn Dục nói: "Dục, ngươi nói những ngân phiếu này cónhiều bằng Quốc khố Bắc Tiêu Quốc không?”
"Ừ, không sai biệt lắm. Chỉ là Quốc Khố Bắc Tiêu quốc cũng không có thiếu đồ tốt." Lúc ấy hắnchỉ lấy đi kho Kim Ngân của Bắc Tiêu Quốc, thật ra thì còn có chút liênthành ngọc khí giá trị..., những thứ đó thì không phải ngân phiếu này có thể mua được.
Bỗng dưng thành phú bà, Viên Chiêu Quân cực kỳ hưng phấn, nghĩ đến nhữngcông lao trong những năm qua mà Dương Văn bỏ qua, vì vậy nàng nói:"Những năm này ngươi bỏ ra cũng không ít, chúng ta mỗi người một nửa làtốt rồi."
Điều này làm cho Dương Văn thụ sủng nhược kinh, chủnhân Dương gia trước kia cũng rất được, nhưng luôn luôn rõ ràng, khôngcó giống Viên tiểu thư vừa nói liền chia một nửa cho người khác, DươngVăn cảm thấy tiểu thư này thật rất là người tốt, làm việc cho loại người như thế này, hắn cũng cảm thấy đáng giá.
"Tiểu thư, nếu nhưngươi không lấy đi toàn bộ, tiểu nhân sẽ thay người bảo quản, đối nhữngthứ này, tiểu thư không cần quan tâm." Nét mặt của Dương Văn mềm đi rấtnhiều.
Phong lão thấy Viên Chiêu Quân như thế cũng ở trong lòngsuy nghĩ, nha đầu này thật là không giống nhau nha! Tuy nói tham tiền,nhưng lại đối với thủ hạ cực tốt, hắn đi theo Viên Chiêu Quân cũng coilà một chuyện may mắn.
"Ta chỉ lấy đi một nửa, những thứ khácngươi bảo quản cũng được, tùy ngươi vậy!" Viên Chiêu Quân nói xong, cònđem khế ước đã lấy được chỗ Mã gia, "Cái này ngươi cầm đi, về sau ngươiđược tự do rồi."
Dương Văn không thể tin những gì mình nghe được, kích động nhìn Viên Chiêu Quân, "Cám ơn tiểu thư, tiểu nhân sẽ thầnphục tiểu thư cả đời."
"Không cần phải nói phải nghiêm trọng nhưthế, chúng ta đều là người, không có ai trời sanh đã là tôi tớ, ngườingười sinh ra đều ngang hàng nhau." Viên Chiêu Quân cười nói. Ở hiệnđại, chỉ cần có người muốn đều có thể đổi công tác, không có ngườinào lại muốn cho người khác làm tôi tớ.
Câu nói mọi người sinhra đều ngang nhau, khiến cho mọi người cảm thấy nàng thật không giống,nhìn thấy ánh mắt bội phục của mọi người, Viên Chiêu Quân cười ha hảnói: "Thật ra thì cái cách nói này thật rất già sáo, giống như mỗi người khi xuyên qua đều sẽ nói chăng? Không ngờ các ngươi còn có thể cảm động bội phục." Edit tại dien_dan_lequydon
Mọi người không biết rõnàng đang nói cái gì, nhưng cũng không có ai hỏi, cũng cười. Bởi vì bọnhọ ở trong lòng của nàng đều là bình đẳng, Phong lão nhìn Dương Văn thậm chí có chút cảm động, hốc mắt có chút ướt át.
Đám người CâyDương Mai đi tới trong núi đã là buổi tối, đêm nay Dương Văn thay mọingười chuẩn bị bữa ăn tối phong phú món ăn. Mọi người ăn rất vui vẻ, một đêm này, tất cả mọi người ngủ được an tâm, mỗi người trên mặt là nụcười vui vẻ.
Phong cảnh trong núi như vẽ, trừ những nơi khai thác ra thì mọi chỗ khác đều rất tuyệt, thấy phong cảnh xinh đẹp như vậy,Viên Chiêu Quân có chút muốn phá hư nơi này. Vì vậy nàng đưa ra mộtquyết định. Chính là ngừng khai thác trên núi nữa. Nàng muốn giữ lạiphần tuyệt mỹ trời ban này.
Đối với quyết định của nàng có vàingười không thể lý giải, cảm thấy người này tiền nhiều nên không biếtgiãy, nhưng Viên Chiêu Quân hiểu, mặc kệ là cổ đại hay hiện đại, bọn họnên bảo vệ thiên nhiên. Nơi này rất đẹp, tựa như Tiên cảnh, nàng nghĩbảo lưu lại phong cảnh nơi này, chờ sau này đứa bé trưởng thành, cũng có thể nhìn đến đmỹ lệ phong cảnh.
Trong núi không khí được, phong cảnh được, vì vậy đám người Viên Chiêu Quân ở Tú Vân sơn một tháng mớirời khỏi. Lúc rời, Dương Văn có chút không bỏ được, nhai đi nhai lại:"Tiểu thư, ngươi phải thường xuyên đến, về sau nơi này sẽ đẹp hơn."
"Ừ, được. Lần sau ta sẽ mang theo con ta cùng đi." Viên Chiêu Quân bây giờ bụng gần to hơn, nhìn ra được nàng có mang rồi.
Cũng bởi vì Viên Chiêu Quân muốn bảo lưu phong cảnh nơi nau, một năm sauDương Văn sẽ kết thúc nơi khai thác, hắn trồng cây ở những nơi bị pháhư, trồng hoa, khiến cho phong cảnh Tú Vân sơn trở nên đẹp hơn.
——
Viên Chiêu Quân đã lấy lại được tài sản của mẫu thân, nguyện vọng của nàngcũng coi như thực hiện rồi, vì vậy họ quyết định trở về thái tử điệnđông Vũ nước.
Dọc theo đường đi vừa đi vừa nghỉ, nơi đó có danhthắng cổ tích, bọn họ cũng sẽ đi du ngoạn một phen, đi lần này đến mộttháng mới về thái tử điện, trở lại thái tử điện, vừa lúc là ngày thànhthân Đường Liêm và Hoàng Dung.
Đường Liêm thành thân, Viên Chiêu Quân đương nhiên là muốn đi tham gia náo nhiệt, nhìn thấy Đường Liêmliền cười nói: "Đường cọc gỗ, không tệ! Động tác còn rất mau!"
Đường Liêm cười nói: "Chiêu Quân trở lại sao? Điện hạ có khỏe không?"
Vũ Văn Dục xa xa đi tới, "Được, chúc mừng ngươi! Đường Liêm."
"Tạ điện hạ." Đường Liêm nhìn Vũ Văn Dục thật tốt, cũng yên tâm, vừa cúiđầu chỉ thấy bụng của Viên Chiêu Quân có chút không giống, cười nói:"Chúc mừng Điện hạ, thái tử phi mang thai." cập nhật nhanh tạidien_dan~le~quy~don
"Cùng vui, cùng vui." Viên Chiêu Quân học bộ dáng của người cổ đại thở dài nói.
Lúc này, ở Lộ phủ có một bóng dáng quen thuộc, hắn đi tới trước mặt ViênChiêu Quân, đầu tiên cúi đầu trước thái tử hành lễ, sau đó mới quan sátViên Chiêu Quân, "Ngươi thật là nữ nhi của ta Chiêu Quân?"
"Ta không phải." Viên Chiêu Quân phủ nhận, nàng không có người cha như vậy.
Viên Thừa Tướng có thâm ý khác nhìn Đường Liêm một cái, sau đó cười nói: "Thì ra là hiểu lầm."
Viên Chiêu Quân cười nhạt một tiếng, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn ViênThừa Tướng một cái, ở hiện đại nàng không có ba mẹ, ở cổ đại phụ thâncủa nàng đối với nàng nhẫn tâm như vậy, nàng đối với Viên Thừa Tướng cóthì cũng chỉ là hận.
Ngoài cửa kiệu hoa tới, Đường Liêm đem tân nương tử nghênh hạ kiệu hoa, hai người trong tiếng chúc phúc bắt đầu hôn lễ.
Nhất Bái Thiên Địa, Nhị Bái Cao Đường, Phu Thê Đối Bái, hai người vẫn khôngthể cúi chào xong, Viên Thừa Tướng đột nhiên xông lên trước, tháo khănvoan, Hoàng Dung ra, lộ ra mặt của Hoàng Dung, hắn lớn tiếng nói: "Mọingười xem, đây là thái tử phi, thái tử chân chính phi, tại sao có thểcùng Đường đại nhân thành thân đây?"
Mọi người cả kinh nhìn mặtcủa Hoàng Dung, cũng không khỏi hít vào một hơi, mọi người rối rít nghịluận, "Thật, thật sự là thái tử phi."
Sắc mặt Hoàng Dung càngthay đổi, tiếp cười, "Cõi đời này có người tương tự, tiểu nữ tử chỉ làcùng thái tử phi lớn lên giống mà thôi, cũng không phải là thái tử phi.Tiểu nữ tử là Hoàng Dung, ở chỗ này mới gặp qua các vị đại nhân lầnđầu."
Câu nói đầu tiên của Hoàng Dung giải thích là sự thật, lúc này mọi người cùng nhau nhìn về phía Viên Thừa Tướng, "Thừa Tướng đạinhân, đây thật là con gái của người, Viên đại tiểu thư sao?"
Viên Thừa Tướng không ngờ mọi người quay sang chỉ mũi nhọn vào hắn, ô ô a a nói không ra lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.