Hoàng hậu mới vừa bước vào Ngự Thư Phòng, đã thấy Vũ Văn Dục trong ngự thư phòng đánh cờ cùng hoàng đế.
Hoàng hậu chuẩn bị nói, Vũ Văn Dục đã mở miệng trước, "Mẫu hậu vui vẻ như thế, có chuyện gì vui sao?"
"Tiểu Dục ngươi đến đây lúc nào, khó trách ta ở thái tử điện không có gặp ngươi." Hoàng hậu nói xong đi tới bên cạnh Hoàng đế, nở nụ cười, "Hoàng thượng, thái tử của chúng thật trưởng thành, tối hôm qua đối với Viên cô nương vừa nhìn vừa hôn, ngươi nói chuyện này nên xử lý như thế nào cho phải đây?"
"Thật có chuyện này ư?" Hoàng thượng ngẩng đầu nhìn thái tử, mặt tò mò.
Vũ Văn Dục nghe mẫu thân nói như vậy, sắc mặt khẽ biến thành tối tăm một chút, ở trong lòng mắng Viên Chiêu Quân lắm mồm, ngẩng đầu quay lại nhìn Hoàng đế lạnh nhạt nói: "Nàng không thích hợp làm thái tử phi."
Câu nói đầu tiên đem hi vọng của hoàng hậu tiêu diệt, hoàng hậu kêu lên: "Tiểu Dục làm sao có thể không chịu trách nhiệm đây? Viên tiểu thư nói thế nào cũng là con vợ cả của phủ Thừa tướng, những thì không nên nhìn ngươi đều đã thấy, ngươi bây giờ nói nhân gia cô nương không thích hợp, chuyện người ta giao phó muốn phụ hoàng và mẫu hậu tính thế nào?”
"Chuyện cười, Hoàng đế hoàng hậu lời nói vàng bạc, muốn gặp người nào giao phó?" Vũ Văn Dục không lạnh không nóng đặt một con cờ, giọng nói nhẹ như bụi.
Hoàng hậu bị chặn họng không thốt nên lời, trong lòng đặc biệt khó chịu, nàng là mẹ mà lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nu-bat-phu-quan-lay-thai-tu-lanh-lung/1467501/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.