Phải gần 11 giờ đêm cuộc nhậu mới tan, mặc dù đang xỉn nhưng Mục Quán Phi dọn dẹp và rửa bát xong mới nghỉ ngơi, Tịch Băng cũng giành làm nhưng anh không cho.
“Quán Phi, nhìn họ ngơ ngác buồn cười quá.”
“Ừ.”
Khuôn miệng của Tịch Băng cứng ngắc, có lúc anh mặn hơn cả nước biển, có khi nhạt hơn cả nước lọc, như hai hồn trong một cái xác.
“Nói chuyện với anh chán, ừ ừ...”
Anh mà không đẹp trai thì dễ gì cô mê, đôi lúc thấy Lý Khải nói chuyện cũng hay, còn có cái để cãi, như anh thì cãi về vấn đề gì?
Thế nhưng, đột nhiên Tịch Băng nghĩ ra một chuyện hay ho. Mục Quán Phi đang có rượu, nếu thấy cô quá quyến rũ thì liệu có kiềm chế được không?
“Em vào ngủ trước.”
Nói xong, Tịch Băng lập tức đứng dậy khỏi ghế chạy nhanh về hướng phòng ngủ, Mục Quán Phi cau mày nhìn theo và sau đó tiếp tục rửa bát.
Bảo là ngủ trước nhưng Mục Quán Phi vào phòng không thấy cô đâu, chỉ thấy cánh cửa nhà tắm đóng kín, nên anh xác định cô đang bên trong.
Anh không nghĩ xa xôi, biết rõ phụ nữ có nhiều điều phức tạp, thế nên anh cởi chiếc đồng hồ trên tay đặt xuống dưới bàn, lên giường nằm đợi Tịch Băng trở ra.
Thế nhưng, Mục Quán Phi có rượu nên rất dễ ngủ, với lại hôm qua ở bệnh viện trực đêm, nằm chưa ấm giường anh đã vô giấc.
Tịch Băng bên trong chải tóc, xịt nước hoa, thay váy ngủ và thoa son, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-yeu-anh/3326859/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.