Mới nhận được điện thoại của Tần ngữ Nghê, biết được cô đã bay đến Đài Loan, nhà họ Tần lại có một vị khách không mời mà đến – Mạnh Vĩ Giác.
“Anh Vĩ Giác, sao anh lại đến đây?” Tần Ngữ Quyên kinh ngạc nhìn Mạnh Vĩ Giác.
“Ngữ Quyên, tôi đến tìm Ngữ Nghê, có thể cho tôi gặp cô ấy không?” Mạnh Vĩ Giác chân thành nói rõ ý định của mình đến đây.
Tần Ngữ Quyên còn chưa trả lời kịp, Tần Y An đã đi đến, “Cậu tới thật đúng lúc, ba mẹ tôi cũng muốn gặp cậu.”
Mạnh Vĩ Giác liếc mắt nhìn liền nhận ra ngay Tần Y An, là người đàn ông hôm đó ôm Ngữ Nghê, chính là người đã hại hắn ăn một bình dấm chua.
“Xin hỏi anh là…………”
“Tôi là anh trai của Ngữ Nghê, Tần Y An.” Tần Y An thân thiện đưa tay phải ra.
Rốt cuộc Mạnh Vĩ Giác đã trở lại bình thường , bắt tay Tần Y An, tự giới thiệu mình, “Mạnh Vĩ Giác.”
“Mời vào.” Tần Y An dẫn Mạnh Vĩ Giác đến phòng khách.
Mặc dù trước khi đến đây, đã làm tốt công tác chuẩn bị tâm lý, biết có thể sẽ gặp một chút khó khăn. Chỉ là chuyện đã cách đây mười bốn năm, lần nữa thấy Tần Trọng Khải và Từ Văn Nghị, Mạnh Vĩ Giác vẫn luống cuống chân tay.
“Bác trai, bác gái”. Mạnh Vĩ Giác rất lễ phép chào hỏi.
“Cậu tới đây làm gì?” Vừa nhìn thấy Mạnh Vĩ Giác, Tần Trọng Khải rất khó có thể giữ bình tĩnh.
Tạm thời đem ý định hôm nay đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-vi-anh/2002384/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.