Mấy ngày tiếp theo, Tần Ngữ Nghê và Tần Ngữ Quyên đi theo đám người Mạnh Vĩ Giác dạo chơi gần như hết cả Nam Đài Loan, vậy mà, thời gian vui vẻ luon trôi qua rất nhanh. Nhoáng một cái, ngày nghỉ của đám người Mạnh Vĩ Giác cũng sắp hết, bọn họ phải chuẩn bị để sáng ngày mai trở về Đài Bắc.
“Tôi mời mọi người một ly, cám ơn mọi người đã quan tâm tới hai chị em chúng tôi trong những ngày vừa qua”. Tần Ngữ Nghê tràn ngập cảm kích nhìn mọi người, nâng cao ly sâm banh trong tay, uống một hơi cạn sạch. Những ngày này, không biết là vô tình hay cố tình, mà mọi người luôn tạo cơ hội cho cô và Mạnh Vĩ Giác gần nhau. Giống như khi thuê xe đạp đạp để đi vòng quanh bãi biển đón gió, bọn họ sẽ sắp xếp cho cô và Mạnh Vĩ Giác ngồi chung một chiếc xe, cảm giác đó giống như đang nằm mơ vậy, mặc kệ là bọn họ vô tình hay cố ý, cô đều rất biết ơn bọn họ.
“Ngữ Nghê, chúng tôi phải cám ơn hai chị em cô mới đúng, mấy ngày nghỉ vừa qua, nhờ có thêm hai chị em cô mà trở nên vui vẻ hơn rất nhiều”. Lâm Thần Hoan nâng ly sâm banh lên nói: “Mọi người chúng ta cùng nhau mời Ngữ Nghê và Ngữ Quyên một ly”.
“Cạn ly!”
Mặc dù đây không phải kết thúc của cô, cô chỉ tạm thời chia tay bọn họ mà thôi, nhưng vào giờ phút này, Tần Ngữ Nghê vẫn cảm thấy có chút lưu luyến. cô không biết liệu giữa cô và Mạnh Vĩ Giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-vi-anh/2002357/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.