Hai ngày trôi qua trong chớp mắt, Châu Kha đã hoàn toàn mất đi tung tích, chỉ có người của Nam Cung gia biết hắn đang ở đâu. Cả nhà họ Châu vì chuyện này mà ăn ngủ mất ngon, một lần nữa nhận được điện thoại của Phi Vũ, ông Châu ngồi trên sofa cúi đầu rơi nước mắt:
“Anh có thể tha cho con trai tôi được không? Nó trẻ người non dạ, tôi sẽ lập tức bắt nó quay về xin lỗi.”
“Không cần nữa.” Phi Vũ lạnh giọng.
Để họ xin lỗi và cút khỏi thành phố S đã rất nhân từ, nhưng Châu Kha lại không biết điều thách thức sự kiên nhẫn của Phi Vũ, khác gì đào mồ tự chôn bản thân.
Ông Châu hoàn toàn tuyệt vọng khi nghe được câu nói của người đàn ông kia, không cần nữa là ý gì chứ?
Chẳng nói thêm gì, người đàn ông tắt máy mặc kệ Châu gia.
…
Nam Cung Cảnh đã ngủ rất lâu, mỗi ngày đều phải truyền dịch dinh dưỡng để duy trì sức sống. Bác sĩ luôn theo dõi sát sao, kiểm tra kỹ lưỡng để đảm bảo tình trạng của hắn vẫn ổn định.
Mấy ngày này Đường Tiểu Nhu đều đến ngồi cạnh hắn, thời gian mà cô ở lại phòng bệnh còn nhiều hơn thời gian ở nhà. Khi mẹ hỏi, cô không nhịn được mà nói cho bà biết.
“Con nói gì cơ?”
Đường Tiểu Nhu cảm giác chờ đợi thật mệt mỏi, cô đưa tay lên trán xoa nhẹ:
“Chuyện là như vậy, mà đến giờ con vẫn chưa thấy cậu ấy tỉnh dậy…”
“Nghiêm trọng thế à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-theo-duoi/2777511/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.