Anh lễ phép nhìn mẹ Tống: "Cảm ơn dì Tống ạ"
Chính vào lúc này, phía sau Thẩm Vọng, cả một dãy biệt thự bỗng chốc sáng bừng lên, xua tan đi màn đêm được bao phủ bởi bóng tối dày đặc mới vừa rồi.
Tống Cẩm Ngọc: "Có điện lại rồi nè".
Đôi mắt cô như tỏa sáng nhờ những ánh đèn nhỏ vụn, ánh mắt Thẩm Vọng từ trên người cô rời đi, "dì Tống, cháu trước tiên cần về nhà tắt các thiết bị điện đã".
"Được, nhanh đi đi". Mẹ Tống lại nói: "Nồi canh hầm của dì cũng mới tắt lửa, chúng ta vừa hay có thể ăn cơm rồi".
Thẩm Vọng về nhà tắt đèn ở 2 lầu.
Tống Cẩm Ngọc vừa nghĩ cùng mẹ Tống trở vào nhà thì lại bị nhốt ở ngoài cửa.
"Tiểu Cẩm à, con quay vào nhà làm cái gì?"
"Mẹ, con vào chính ngôi nhà của mình còn cần lí do sao?"
"Con đứng lại đó đợi Thẩm Vọng đi".
"..."
Đây không phải ngày đầu tiên Tống Cẩm Ngọc bị tâm can bảo bối mẹ thân yêu của cô bán ra ngoài đâu.
Thẩm Vọng trở về nhà tắt đèn xong, đi đến trước tủ rượu đang trưng bày những chai rượu vang đỏ quý.
Anh lấy xuống 1 chai, điện thoại trên tủ đồng thời vang lên.
Ấn mở khóa, tiếp nhận điện thoại, thanh âm lạc quan vui vẻ từ loa ngoài vang lên.
"Thẩm Vọng, đồ ăn đặt giao đến chưa thế? Tớ vừa mới quay video Hán Phục gửi cho em gái Lục, em ấy phát điên luôn rồi cậu biết hay không? Nếu đồ ăn ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-nhiet-khi-yeu/3328230/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.