Vai của tôi bị Viên Doanh vỗ thật mạnh, tôi quay đầu nhìn thì thấy cô ấy một bộ dáng cao hứng bừng bừng.
Viên Doanh: “Tình Thiên, Thanh đồng này là bảo bối, trong khoảng thời gian ngắn thì cậu không cần phải sợ nữa."
Nói tới đây cô ấy ngẩng đầu nhìn về phía ông chú, nói.
Viên Doanh: “Chú, bùa của chú ở đây cũng thật đặc biệt nha!”
Tôi thấy lông mày của ông chú nhăn lại, một lát sau mới nói “tiểu cô nương thật tinh mắt, bùa ở đây cùng với bùa ở những nơi khác không giống nhau. Nếu cháu muốn, có thể, một trăm tệ một lá.”
Một lá bùa đơn bạc liền muốn một trăm tệ, cực kì đắt!
Tôi: “Viên Doanh, lá bùa này cùng với bùa của bà nội cậu không giống nhau ở điểm nào?”
Tôi nhớ lúc Viên nãi đốt bùa một sấp lại một sấp, không chút nào đau lòng, nếu tính theo giá cả này chẳng phải là sẽ đau lòng chết đi được hay sao.
Loading...
Viên Doanh: “Bùa của chú ấy không giống nha, bùa được phân làm ba cấp bậc, hạ trung thượng. Của chú ấy được xếp vào loại trung, so với bùa của bà mình thì lợi hại hơn. Chúng ta mua vài tờ đem theo để phòng thân, lúc ngủ để ở dưới gối.”
Trái tim của tôi lộp bộp, lúc ngủ cũng phải để bùa bên cạnh.
Viên Doanh: “Tình Thiên, đem thẻ ngân hàng đưa ra đây, chúng ta mua hai chục lá.”
Tôi: “Thẻ ngân hàng kia?”
Viên Doanh: “Đúng vậy, chính là tấm thẻ đó, cậu hiểu mà.”
Nhìn bộ dáng nháy mắt ra hiệu của cô ấy tôi lập tức hiểu được, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737919/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.