Eo của tôi bị siết chặt. Cảm giác lạnh lẽo lần nữa đánh úp lại, tôi rất muốn đẩy anh ta ra, nhưng lực đạo của anh ta rất lớn, tôi không có biện pháp nào.
Dị Tư Ẩn: “Lần này cô chạy không thoát.”
Lời nói hạ xuống, tôi chỉ cảm thấy lực đạo bên hông càng tăng thêm. Đợi tới khi tôi hoàn hồn trở lại thì đã bị anh ta ôm bay lên rồi!
Bay trong bầu trời đêm, rất cao, rất cao, nhà ở bên dưới biến nhỏ lại. Tôi mơ hồ nhìn thấy người đang đấu pháp trên mặt đất, thậm chí còn nghe thấy tiếng hò hét lo lắng của Viên Doanh. Rất nhanh, những tiếng huyên náo ồn ào đều rời xa tôi, tôi chỉ nghe thấy từng trận gió đêm gào thét qua tai tôi.
Dị Tư Ẩn: “Hai tay ôm lấy tôi.”
Âm thanh lãnh liệt theo gió truyền tới, tay của tôi vẫn đang đỡ ở trước ngực anh ta. Trong tiềm thức tôi đối với anh ta rất bài xích. Mặc dù người vẫn còn đang ở trên không trung, hai tay vẫn như cũ chống lại anh ta.
Loading...
Dị Tư Ẩn: “Vòng trụ ta!”
Tôi nghe thấy sự tức giận trong thanh âm của anh ta, nhưng nghĩ tới nếu vòng trụ anh ta thì gián tiếp thừa nhận tôi là vợ của anh ta. Không được, tôi không thể trở thành một quỷ thê.
Chính tại lúc này, tay ở bên hông của tôi đột nhiên buông lỏng. Thân thể của tôi cực nhanh rơi xuống, dọa tôi kêu ra tiếng. Nỗi sợ hãi tử vong thổi quét qua toàn thân tôi.
Trên bầu trời cao mấy chục mét, tôi mà rơi xuống chỉ có chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737909/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.