Tôi nhắm mắt lại, tức khắc đi vào. Lúc dựa vào vách tường, toàn thân của tôi xuyên thấu đi ra. Một nửa thân thể vừa ra ngoài, tay của tôi liền bị kéo, kéo mạnh một cái lôi tôi ra.
Viên Doanh: “Tình Thiên, cuối cùng thì cậu cũng ra ngoài rồi, nhà họ Hướng không an toàn, chúng ta mau chạy đi! Hướng học trưởng đang ở bên ngoài đợi chúng ta."
Nghe thấy ba từ ‘Hướng học trưởng’ những lời Cầu Cầu nói lập tức xâm nhập vào đầu của tôi. Nơi này đã thành động quỷ, người sống rất ít, quản gia, bảo vệ, người hầu đều là người chết.
Nếu đã chết rồi thì bọn họ không thể nào hấp thụ âm khí nhanh như vậy, tại sao có thể đi lại dưới ánh mặt trời? Sắc mặt còn hồng nhuận, có thể nói chuyện, có thể cười.
Tất cả quá kì quái rồi, Cầu Cầu nói rốt cuộc là thật hay giả?
Tay của tôi bị Viên Doanh kéo, cô ấy kéo tôi đi về phía trước. Nghe thấy tiếng động ở vách tường phía sau, trái tim tôi một trận run lên, không kịp nghĩ nhiều, hai chân bước thật nhanh chạy về phía trước.
Ra khỏi nhà họ Hướng, bên ngoài có một chiếc xe đang đậu, tôi và Viên Doanh chạy vèo ngồi vào trong xe.
Loading...
Oanh! Một tiếng, xe lao nhanh rời khỏi. Tôi xuyên thấu qua cửa xe quay đầu lại nhìn, phát hiện Hướng trạch bên ngoài yên lặng nhưng phía trên bao phủ một đoàn sương mù màu đen lúc ẩn lúc hiện, tôi lại nghe thấy tiếng đánh nhau.
Lúc xe chạy nhanh ra khỏi khu biệt thự, một trận âm phong từ cửa kính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737898/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.