Anh ta vừa nói vừa thổi khí vào tai tôi, cảm giác mát lạnh đem theo một cỗ âm hàn, thổi tới tôi toàn thân cứng ngắc, không thể nhúc nhích. Hai tay quấn chặt eo của tôi, từ từ di chuyển tới vạt áo sơ mi của tôi, nhấc góc áo của tôi lên, nhẹ nhàng đong đưa.
Tịch Hoa: “Cô từ Tinh Thủy Loan chạy ra, có phải là không nghĩ tới sẽ rơi vào tay của tôi?”
Tôi mím chặt môi, một câu cũng không nói. Tôi dùng toàn lực để chạy thoát khỏi hang cọp nhưng lại không nghĩ tới sau cùng lại rơi vào móng vuốt sói. Hướng học trưởng tốt như vậy, mà chú của anh ấy lại như vậy!.
Bàn tay lạnh lẽo đột nhiên chuyển qua bụng nhỏ của tôi, cách lớp quần áo mà vuốt ve. Tôi nghe thấy một tiếng cười nhẹ, sợi tóc ở bên gò má bị thổi bay lên.
Tịch Hoa: “Đứa bé trong bụng của cô, tôi sẽ nghĩ biện pháp lấy ra. Vợ của tôi sao có thể sinh con cho người khác?"
Loading...
Nói xong, tay của anh ta hung hăng nhấn một cái vào bụng của tôi, một trận hàn phong xâm nhập vào. Trong cơ thể của tôi giống như bị chôn vào một khối băng lớn, thổi một hơi có thể kết thành băng.
Tịch Hoa: “Đứa nhỏ này thật ngoan cố.”
Lời nói hạ xuống, tôi bị anh ta ôm lên, đi thẳng về phía một căn phòng nhỏ.
Két! Một tiếng, cửa phòng cách gian bị mở, tôi nhìn thấy một chiếc giường gỗ lớn phong cách cổ xưa. Mặt trên kê lót bằng gối mềm mại, chân giường dán đầy những lá bùa màu vàng.
Cách gian có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-manh-minh-phu-dung-lam-bay/1737895/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.