“Khải! Em đang làm gì vậy? Mau bỏ xuống!” Oropesa Seth hổn hển quát.
Mới vừa vào cửa phòng, liền phát hiện Khải Nhạc vốn đang nằm trên giường, giờ phút này lại chật vật ngồi trên mặt đất, ở bên cạnh cậu là cái bàn, ấm nước cùng chén trà vỡ thành nhiều mảnh nhỏ vãi đầy mặt đất, nhưng điều khiến cho hắn cảm thấy kinh hãi nhất hành động của Khải Nhạc giờ phút này, tay cậu cầm một mảnh vỡ nhỏ bén nhọn giơ lên cao, chuẩn bị đâm xuống chân.
“Em điên rồi! Mau buông xuống!”
Oropesa Seth dùng tốc độ sét đánh xông lên, một khắc đoạt được mảnh vỡ nhỏ trong tay Khải Nhạc, sau đó đem mảnh vỡ trong tay hung hăng ném về phía góc tường.
Vẻ mặt bi phẫn nhìn cậu, khi Khải Nhạc chuẩn bị vương tay nhặt một mảnh vỡ khác, hắn không nhịn được liền vung tay lên khuôn mặt Khải Nhạc.
“Chát!”
“Ah!”
Tiếng bạt tai thanh thúy cùng tiếng rên rỉ ngắn ngủi của Khải Nhạc cơ hồ đồng thời vang lên.
“Em đến cùng muốn làm cái gì?”
Oropesa Seth bắt lấy cái tay không an phận của Khải Nhạc, phẫn nộ quát, mắt của hắn cơ hồ có thể phun ra lửa.
Khải Nhạc bị đánh tựa hồ cũng không cảm thấy đau đớn nhiều, Oropesa Seth tức giận cậu cũng xem như không nhìn thấy, cậu vẻn vẹn hơi liếc qua, sững sờ nhìn mặt mũi tràn đầy hàn khí của Oropesa Seth, vẻ mặt ngốc trệ cùng mê mang.
Khải Nhạc như vậy làm cho Oropesa Seth cảm thấy vô cùng tức giận đồng thời còn đau lòng thương tiếc, hắn mở miệng tựa hồ muốn nói chút lời an ủi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/585200/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.