Nhìn Khải Nhạc chậm chạp không lên tiếng, Oropesa Seth kích động mà thúc giục:
“Khải! Em nói đi! Nói đi! Ta sẽ nghe! Ta thật sự sẽ tin tưởng!”
“Bội! Anh… Tại sao lại cố chấp như vậy? Anh biết rất rõ lời tôi nói ra nhất định là nói dối… Tôi bây giờ đã không muốn lại lừa gạt anh nữa, những việc tôi làm trước kia hết thảy đều có kế hoạch.” Khải Nhạc rủ mặt xuống ung dung mở miệng, cố nén ngực bành trướng đình công.
“Không! Không phải như thế! Em tại sao muốn làm như vậy? Chẳng lẽ em thật sự một chút cũng không yêu ta sao? Em rõ ràng đã nói yêu ta mà!”
Oropesa Seth nghe vậy giận dữ gào thét.
“Không! Tôi không yêu anh! Bởi vì anh bức bách, tôi mới không còn lựa chọn nào khác nên đã lừa gạt anh. Vì để thoát khỏi anh, tôi đã liều lĩnh, tôi nghĩ rằng làm như vậy tình yêu anh đối với tôi sẽ chết lặng, nhưng mà tôi không ngờ anh lại trở nên ngu xuẩn đến mức độ này.”
Khải Nhạc chung thủy cuối đầu không dám ngẩng lên, cậu không có dũng khí nhìn biểu cảm giờ phút này của Oropesa Seth, cậu sợ chính mình sẽ chứng kiến ánh mắt điên cuồng cùng bi thương của hắn, cậu sẽ cảm thấy tội lỗi.
Cậu thừa nhận tính cách của mình có chút chỗ thiếu hụt, cậu không hiểu nhiều về cảm giác người đang yêu, càng sợ bản thân sẽ yêu ai đó, cho dù hiện tại cậu cuối cùng đã hiểu được yêu là cái gì, cậu cũng không nguyện chạm vào nó.
Nhiều khi nghĩ lại cũng thật kỳ quái, cậu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/585191/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.