Hai tháng sau, Thượng sông Nile.
Sông Nile là con sông cái của Ai Cập, nó đem trọn Ai Cập phân cách thành Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập, Thượng Ai Cập bắt đầu từ Á Tư kéo dài đến phía nam Cairo, khu vực này chủ yếu là đất cằn cỗi, chỉ có dọc theo hai bờ sông là đồng ruộng hẹp nhưng kéo dài; phía nam Sông Nile là vùng châu thổ, hay còn gọi là Hạ Ai Cập, địa hình giống như hình cây quạt đang bung mở, kéo dài đến Địa Trung Hải, là khu vực có đất đai phì nhiêu. Sông Nile đúng là đã liên kết Thượng Ai Cập và Hạ Ai Cập, cũng chính là nơi cung cấp nguồn nước cho Ai Cập.
Ở Ai Cập cổ đại, không sử dụng khoa học kỹ thuật để khống chế sông Nile, vào mùa bão hàng năm làm cho nước sông dâng lên, trực tiếp tràn lan lên các cánh đồng, một năm tu sữa chưa xong thì bão lại đến, chồng chất một tầng đất dày. Bởi vì Ai Cập cơ hồ cả năm không có mưa, cư dân nuôi trồng hoàn toàn dựa vào nước sông.
(Rim: Đoạn trên mình chém:v)
Nguyệt Thiên chính trực tươi đẹp, ban ngày nhiệt độ mặc dù có hơi cao, nhưng vẫn thấy những chiếc thuyền Ai Cập tham quan trên Sông Nile, hưởng thụ từng đợt gió mát nhè nhẹ, lại có thêm một cảnh quan phong tình.
Hơn mười chiếc thuyền cực lớn trên mặt Sông Nile xếp thành một đường thẳng, trên cao giơ lên một cánh buồm nhỏ biểu tượng hoàng thất, chậm rãi đi về phía trước.
Cách đội thuyền ước chừng 20m, những chiếc thuyền đánh cá nhỏ phải đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/585179/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.