“Ba~!” 
“Ahh!” 
Một tiếng roi chói tai cùng tiếng của tên lính đồng thời vang lên, phá vỡ không khí tịch mịch, Khải Nhạc co rút thân thể run nhè nhẹ. Mặc dù người bị đánh không phải cậu, nhưng mà lại đánh tỉnh sự sợ hãi trong cậu. 
Khải Nhạc nhắm chặt hai mắt, Oropesa Seth giống như kẻ khát máu lãnh khốc mỉm cười, trên tay cầm chặt roi da, hung ác quật lên thân thể của tên lính. 
Tên lính bị đánh ngã trên mặt đất, trên khuôn mặt cương nghị đã toàn là máu, máu không ngừng chảy xuống, nửa má đã được bao phủ bởi những vết máu, trông rất đáng sợ. 
“Rất tốt! Ngươi thật đúng là có dũng khí rất đáng khen nha!” Âm thanh Oropesa Seth lạnh lùng quanh quẩn trong phòng, càng tăng thêm sự đáng sợ. 
Đã bị đánh đến như thế nhưng tên lính vẫn chưa một lần cau mày, bàn tay từ từ sờ lên mặt, máu liền lập tức chảy xuống, vẫn tiếp tục cung kính đứng dậy, vì đang bị thương nên tựa hồ có chút chao đảo. 
“Người đâu!” Oropesa Seth vẫn chưa nguôi giận, gọi những tên thị vệ ngoài cửa vào ra lệnh “Đem hắn ta dẫn đi, cực hình ba mươi.” 
“Không! Không được! Anh không thể làm như thế!” Mệnh lệnh của Oropesa Seth làm cho Khải Nhạc khiếp sợ mở mắt ra, trong lời nói có ý cầu xin. Nhìn khuôn mặt đầy máu của tên lính, không gì so sánh nổi cảm giác tội lỗi hiện tại xông lên trong lòng cậu, đây đã là lần thứ mấy rồi? Đây đã là lần thứ mấy bởi vì sự ngu xuẩn của mình mà liên lụy người vô tội rồi? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/585166/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.