“Ngươi đang chỉ trích ta sao?” Oropesa Seth lớn tiếng nói, cầm chặt roi trên tay, khuôn mặt bình tĩnh không biểu lộ ra bất cứ điều gì. 
“Tôi không có ý chỉ trích bất kì ai, chỉ nói lên cái nhìn của mình mà thôi. Thân là đế vương, quyền lợi chí cao vô thượng, muốn làm gì, muốn cái gì, tất nhiên không có bất luận kẻ nào dám phản đối, có lẽ đây là nguyên nhân tại sao có nhiều người muốn làm quân vương như vậy!” Khải Nhạc ngẩng đầu liếc nhìn Oropesa Seth, trên mặt hắn tựa hồ có chút run rẩy, sắc mặt cũng càng ngày càng lãnh đạm. 
“Rất tốt! Miệng lưỡi thật sắc bén! Bất quá… Ngươi nói không sai, ta muốn làm cái gì đúng là không người nào dám cãi lời.” Oropesa Seth có dụng ý khác mà nhìn Khải Nhạc, vẻ mặt bình tĩnh nói. 
“Anh muốn làm gì?” Mặc dù Oropesa Seth không có biểu hiện ra rõ ràng, nhưng mà Khải Nhạc cảm giác được hắn đang tức giận, hơn nữa là rất tức giận. 
“Chứng minh quyền lợi chí cao vô thượng của ta cho ngươi xem!” Oropesa Seth dùng roi nâng cằm Khải Nhạc lên, để mặt của cậu nhìn thẳng vào mặt hắn, từng chữ từng chữ nói. 
“Tôi thấy cảnh tượng trước mắt đã đủ để chứng minh quyền lợi của anh rồi.” Mắt nhìn thẳng Oropesa Seth, Khải Nhạc phát giác được trong ánh mắt hắn rõ ràng xuất hiện tơ máu, trong lòng phát ra một tia sợ hãi. 
“Ta cảm thấy còn chưa đủ.” Oropesa Seth mỉm cười nhìn cậu, nhưng trong ánh mắt của hắn một chút vui vẻ cũng không có, hắn đột nhiên buông cậu ra quay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/261140/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.