“Ách!” 
Cậu từ từ mở mắt, một không gian đen kịt bao phủ. 
“Khải... Hoành... Tư... Khải... Hoành... Tư...” 
Tiếng kêu bên tai liên tiếp vang lên, nhưng cậu không nghe rõ nội dung là gì. Đột nhiên, một đường sáng chiếu thẳng vào mắt, cậu không tự chủ được mà nhắm mắt lại, trong lúc hoảng hốt có vật gì đó hiện lên trước mắt. 
“Khải…” 
Cậu lần nữa mở mắt, cảnh tượng xung quanh dần dần trở nên rõ ràng, tường và trần nhà được làm bằng đá thạch anh, trong đầu như một mớ hỗn độn cậu không suy nghĩ được gì. 
“Ưm... Đây là nơi nào?” Âm thanh cậu yếu ớt lẩm bẩm nói, bắt đầu trấn tỉnh lại. 
Vừa nãy cậu cùng Ô Nạp Tư đứng ở chỗ pho tượng đợi mặt trời lặn, đột nhiên cảm thấy chân đã không còn chạm đất, cả người như đang rơi, sau một lúc hoa mắt và cháng váng thì… Đã xảy ra chuyện gì? Còn Ô Nạp Tư đâu? Đây là ở nơi nào? 
Cậu trì độn đứng dậy, nhìn xung quanh, khung cảnh không khỏi làm cậu kinh ngạc, đây là… Một mộ thất quy mô rất lớn, mà cậu hiện tại hình như đang ở trung tâm mộ thất. 
Mộ thất hình chữ nhật, không có một dấu vết trộm nào, bối cảnh khá nguyên vẹn, bốn phía trên tường là những bích hoạ, vẫn còn rất tinh mỹ; bốn góc của mộ thất đặt bốn pho tượng Beith đầu chó thân người, là biểu tượng thần chết của Ai Cập, biểu tượng canh giữ linh hồn người chết, khắp nơi mộ thất đặt đủ loại vật bồi táng, có rương hòm, cái ghế, đá cẩm thạch và một ít vật phẩm bằng vàng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-pharaoh-vuong/261130/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.