Chương trước
Chương sau
“Muốn làm người “giải thuốc”, sao không cởi?”


Cởi ư? Ý của anh là cô phải tự cởi quần áo và chủ động dâng hiến cho anh? Nhưng dù trong phòng chỉ mở mỗi đèn ngủ thế này thì anh cô cũng không thể tự giác như thế được, suy cho cùng thì cũng là lần đầu tiên của người con gái, sao cô dám...

Đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, thì người đàn ông ấy lại tấn công tới. Sẵn đà dùng ngón trỏ nâng cằm cô lên, anh chuyển sang động tác áp cả bàn tay dưới hai bên cạnh hàm để cố định không cho cô chống cự, rồi đưa mặt tới gần thật gần và phủ lên đôi môi mềm nụ hôn thứ hai. Hơi thở nồng nặc mùi rượu mang theo hơi ấm phả vào da mặt khiến Mạn Ny thoáng chau mày.

Cô phó mặc cho anh hôn, hôn đến khi nào cảm thấy mệt và tự dừng thì thôi. Sau giây phút ấy, cả hai lại có giây phút nhìn nhau, ngắm nhìn thật lâu với mỗi người một suy nghĩ. Và lần này, Âu Mạn Ny là người lên tiếng trước.

“Sao lại là em mà không phải cô ấy?”

“Vì tôi yêu em.” Hứa Khải Uy trả lời rất nhanh.

Khi nghe được câu nói ấy, cảm giác trong cô tuyệt nhiên khó tả, vì cô đã chờ đợi khoảng khắc này từ lâu lắm rồi.

“Em tưởng anh ở trong phòng, hoá ra là trốn bên ngoài để chờ em lên sao?” Mạn Ny nói và tay thì đang tinh nghịch mơn trớn trên vòm ngực săn chắc của người đàn ông.

Âu Mạn Ny của bây giờ chính thức lột xác thành cáo, nhìn ánh mắt ma mị của cô cứ khiến Hứa Khải Uy phải thèm muốn không cưỡng được.

“Anh làm sao biết được ai sẽ vào phòng mình đầu tiên, nên tất nhiên phải đứng bên ngoài kiên nhẫn quan sát. Không ngờ, người đến trước lại là Đoàn Liễu Như” Nói đến đó, anh chợt nhếch mép cười.



Mạn Ny liền lập tức phân bua:

“Là tại chị ta chạy nhanh hơn em, nhưng nhờ vậy mà em biết được tâm tư của anh. Hứa Khải Uy, anh giỏi lắm.”

Cô ôm cổ anh, miệng cười tươi tắn, nhưng ngay sau đó chợt nhận ra vấn đề khác nên liền hỏi:

“Cơ mà anh không cảm thấy trong lòng có gì thôi thúc sao, cũng không tạo rực?”

Hứa Khải Uy làm sao không hiểu được ý tứ trong câu nói của cô là gì chứ, nên anh mới cười ma mị khi nghe xong câu nói ấy. Anh đưa tay vuốt tóc cô, chiều sâu đôi mắt xoáy vào gương mặt khả ái, tâm cơ ấy mà nói:

“Em quên anh là bác sĩ rồi hả? Chút thuốc kích thích đó, sao có thể kích thích bång em."

Anh vẫn cười, rồi nhanh chóng cúi xuống gặm lấy đôi môi non mềm của thiếu nữ lần nữa, nhưng lần này còn kèm theo động tác mân mê, sờ soạng từ đùi, lên mông tới tận trên ngực cô nàng.

Hứa tiên sinh giờ đã thay đổi thành Hứa lưu manh, anh ngang nhiên đưa tay luồng qua lớp áo, trực tiếp chạm vào đôi gò bồng nảy nở, căng tròn bên trong. Với nụ hôn ngọt ngào, hai cơ thể dần hoà nhập cùng nhau.

Quần áo cũng được cởi bỏ từ từ và những cử chỉ âu yếm cũng từ đó phát sinh thêm.

Hứa Khải Uy ở bên trên, khom người hôn khắp nơi từ trán, má, môi, xuống hai chiếc xương quai xanh chạm nhẹ từng chút, mút nhẹ từng cái và dần dà mon men tới vòng một của người con gái đang nằm đó đợi chờ.Đây là tình dục tự nguyện, là sự đồng thuận từ cả hai phía và cũng là lần đầu tiên “vượt rào” của Âu Mạn Ny.

Cô cứ nằm yên cho anh khám phá cơ thể tinh khôi, ngọc ngà, cho anh thấy làn da trắng mịn không tì vết và từng bộ phận nhạy cảm.

Anh hôn từ cổ trượt dài xuống “nhuỵ hoa” đang run rẩy trong không gian sau bao giây phút đưa đẩy đầy kích thích, rồi nhanh chóng gặm nhấm như thỏ hoang gặm cỏ.



“A, ưm... Tiếng rên rĩ ngại ngùng lại lần nữa vụt ra khỏi cổ họng cô gái.

Cô mím chặt môi, rướn nhẹ người khi tầng cảm xúc thăng hoa chiếm lấy toàn bộ lý trí. Trước mắt là người đàn ông cô yêu, cũng là người đang mang đến những cảm xúc thăng hoa đặc biệt khó tả. Sẽ chẳng ai biết cô chờ ngày này đã bao lâu đâu.

Hiện tại là hạnh phúc!

Mạn Ny chạm vào ngực anh, day nhè nhẹ đầu ti nam tính để anh cũng có được cảm giác đặc biệt nhất, với gương mặt mãn nguyện cùng nụ cười mị hoặc trên môi.

“Khải Uy, sau đêm nay chúng ta sẽ không còn là anh em nữa... Cô ngập ngừng cất tiếng thăm dò.

Khi nghe xong anh cũng không cần nghĩ gì đã đáp:

“Ừm, không làm anh em nữa, mà anh sẽ làm chồng còn em làm vợ. Chúng ta không máu mủ ruột thịt, không liên quan đến loạn luân lệch lạc.Cuối cùng tâm ý cũng trở thành hiện thực, nhưng anh không cho cô cơ hội nghĩ nhiều, vì lời vừa dứt cũng là lúc anh cởi nốt chiếc nội y bên dưới hạ thân cô xuống. Nhanh chóng hôn chụt lên môi cô một cái, rồi lập tức lui xuống khám phá vùng mật đạo vẫn còn non nớt. Một pha hành động quá nhanh khiến cô giật mình.

“Khải Uy, anh định làm gì?”

“Hút mật tìm hoa. Bé yêu, nằm yên nào!”

Ơ, đây có phải là bác sĩ Hứa trầm tính, đơn thuần, liêm khiết không? Sao khi cởi trần lên giường là thú tính lồ lộ như này chứ?

“Á, đừng mà. Em còn chưa kịp đi tắm..”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.