Mặc dù Hứa Khải Uy đã cố nén hậm hực bỏ về phòng với chiếc bụng rỗng, nhưng cảm giác ghen tức, đố kỵ vẫn cứ bám lấy khiến anh dường như sắp phát điên.
Anh đinh ninh rằng, một lát nữa thôi, Âu Mạn Ny sẽ chạy đến tìm anh như thói quen hằng đêm trước kia, nhưng không. Hơn 9 giờ tối, anh lại là người xách mông đi qua tìm cô và nếu như có thể tìm thấy cô trong phòng hay vòng quanh trong nhà thì đã không có gì để nói.
Không tìm thấy Âu Mạn Ny, người đàn ông quyết định đi qua phòng Hứa phu nhân, tìm bà để hỏi:
“Mẹ, con bé tiểu Ny lại đi đâu rồi?”
“Em con xin phép đưa bạn ra ngoài chơi rồi, mà có việc gì hả? Sao thấy mặt con nghiêm trọng thế?” Hứa phu nhân điềm nhiên hỏi lại.
Hứa Khải Uy thì vẫn một mặt chau mày, ánh mắt mỗi lúc càng lạnh lùng nhiều hơn.
“Muộn thế này rồi mà mẹ còn cho em ấy ra ngoài với con trai làm gì? Lỡ có chuyện gì thì sao?”
“Ơ hay, em con năm nay cũng hai hai, hai ba tuổi rồi chứ còn nhỏ nhắn gì nữa đâu mà phải lo mấy chuyện trai gái đó. Ngược lại mẹ thấy con mới đáng lo đấy, 32 tuổi rồi, kiếm vợ kiếm cháu cho hai ông bà già này được rồi.”
“Khi nào tiểu Ny lấy chồng thì con lấy vợ, mẹ khỏi lo.” Anh bực dọc nói rồi, liền quay người bỏ đi.
Hứa phu nhân đứng đó ngơ ngác nhìn theo, rồi tự hỏi: “Cái thằng này, hôm nay bị sao ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-luyen-khong-buong/3606221/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.